Cha sứ lật thánh kinh ra đọc.
"Tao nói nó đấy thì sao nào, tao hôm nay đến đây chính là để xem kịch vui đấy!"
"Cái thằng chó này!"
Cha sứ thành tâm cầu nguyện.
"Tao nói cho mày biết, mày đừng có tưởng tao không đánh phụ nữ!"
"Cái thứ chướng khí này!"
Cha sứ đọc lời thề nghi thức.
"Chết mọe mày đi, cho mày chửi, cho mày chửi này!"
"Hự... hự..."
Nhất thời cả lễ đường trở nên vô cùng hỗn loạn, từ đầu chí cuối chỉ có mình cha sứ vẫn thản nhiên như không.
Không phải đám đông cô lập Cha, mà là Cha cô lập cả đám đông.
Cha sứ đọc xong lời thề, đóng thánh kinh lại.
"Bộp--" một tiếng, âm thanh cuốn sách đóng lại vang lên.
Âm thanh này giống như nút công tắc vậy, lễ đường vốn đang ồn ào dần dần yên tĩnh lại.
Cha sứ hoàn tất lời thề cầu nguyện, chú rể sắp tiến vào rồi.
Trong nháy mắt, không biết bao nhiêu đôi mắt đều nhìn chằm chằm vào cánh cửa khắc hình thiên sứ, trừ nhóm người Lý Hàn Dương đang nuốt ực một ngụm nước miếng, thấp thỏm nhìn ra bên ngoài, những người có mặt ở đó đều là một vẻ mặt hóng chuyện.
Bốn người điều khiển nghi thức đi đến kéo cánh cửa to lớn ra, từ từ, chậm rãi.
Phó Hành Vân ở bên ngoài, nhìn khe cửa dần được mở ra.
Hiện trường hôn lễ, đương sự còn lại không có mặt, anh đương nhiên biết sẽ khó coi đến nhường nào.
Cái anh phải đối mặt là những lời sỉ nhục, cười nhạo, mỉa mai và trách móc, dù anh biết rõ mình phải đối mặt với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-phao-hoi-cua-nhan-vat-phan-dien/953284/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.