Trời chỉ vừa tờ mờ sáng Vũ Hoàng Kính đã thức dạy, anh nhìn sang bên cạnh không thấy được người anh muốn thấy liền không khỏi buồn bực trong lòng. Anh thở dài ưu thương rồi rời khỏi giường đi vào nhà vệ sinh, vợ anh vậy mà thật sự không trở về phòng, rõ ràng anh chỉ muốn bọn họ có thời gian ở cạnh nhau thật nhiều mà thôi sao cậu lại tức giận như vậy.
Đúng là không hiểu được.
Thay đổi quần áo Vũ Hoàng Kính liền xuống nhà ăn, cả người thấp thỏm anh cảm thấy cậu sẽ giống như lúc trước cũng xuống ăn sáng cùng anh, ít nhất là như vậy.
Nhưng Vũ Hoàng Kính sau khi đi vào nhà ăn, ngoại trừ thím Qua cùng Trần Vân đang bận rộn làm đồ ăn sáng thì không thấy bóng dáng của Trần Túc đâu, anh đen mặt cả người đều toát lên một luồng khí u ám.
Trần Vân bưng thức ăn để lên bàn ăn liền nhìn thấy Vũ Hoàng Kính đi đến, bà nhìn anh vẻ mặt đầy nghi hoặc, đến khi thấy anh ngồi vào bàn thì hỏi:
“Túc Túc đâu, nó chưa dậy à.”
Mỗi ngày hai chồng chồng này đều bám nhau như sam vậy mà hôm nay chỉ có con rể của bà còn con trai lại chẳng thấy đâu.
“Em ấy tối qua không cùng con ngủ chung phòng.”
Vũ Hoàng Kính buồn bực tố cáo.
“Con chọc giận thằng bé à.”
Thím Qua buồn cười hỏi.
“Không có, em ấy nói do con bắt ép cậu ấy đến công ty cùng mình, cậu ấy muốn ngủ nướng.”
Vũ Hoàng Kính thở dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-ga-thay/3458969/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.