Bầu không khí giữa hai người cực kỳ căng thẳng. Người đàn bà thấy con trai như vậy liền không khỏi cười giả lả mà nói:
“Ai da Hoàng Kính em trai con nó đâu làm gì. Không bằng cháu hỏi người của cháu xem nó đã nói gì. Đúng là ngu dốt nghèo nàn không biết ăn nói nên mới khiến em trai tức giận vậy mà.”
“Vũ An Như, bà nghỉ mình đang nói ai. Tôi từ xa đã có thể nghe thấy giọng nói quan quát của hai mẹ con nhà bà rồi.”
Vũ Hoàng Kính chẳng hề nể nang mà nói, anh cười khẽ một tiếng ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía bà ta:
“Khách không mời mà tới, người chẳng quen cũng chả biết thì em ấy không thể đuổi à. Tôi thấy nếu em ấy có gọi cảnh sát cũng đã tống cổ cát người vào đồn rồi.”
Vũ An Như nghe anh nói vậy không khỏi u ám, vẻ mắt không còn cười nổi mà nhăn mặt nói:
“Hoàng Kính, cháu đây là nói gì đó, chúng ta mới là người thân cháu vì một đứa tình nhân mà nói với cô thế à.”
Vũ Hoàng Kính nghe vậy bật cười:
“Người thân, vậy lúc các người chia tài sản của gia đình tôi thì có xem tôi là người thân hay không. Xác cha mẹ tôi còn chưa lạnh mà các người đã không ngừng chèn ép đứa cháu vừa mất người thân này của các người vậy các người từng nghĩ chúng ta có cùng huyết mạch không.”
Nói đến đây anh lại cười rồi chán ghét nói:
“Không, chúng ta hoàn toàn chẳng có chút quan hệ nào. Đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-ga-thay/3395156/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.