Sáng hôm sau khi Vũ Hoàng Kính thức dậy thì trời chỉ vừa tờ mờ sáng, anh nhìn ánh sáng đang len lỏi qua khung cửa sổ liền ngồi dậy khỏi giường bệnh mà nhìn sang giường bên cạnh.
Lúc này Trần Túc vẫn còn đang ngủ say tuy nhiên giấc ngủ lại không mấy yên ổn, cả người cậu nằm co ro trên giường, khuôn mặt đầy bất an. Vũ Hoàng Kính thấy vậy liền câu mày nhưng anh không đánh thức cậu dậy mà xuống giường vào nhà vệ sinh.
Hiện tại vẫn còn khá sớm, bệnh viện vẫn chưa khám bệnh tuy nhiên người chạy đến chờ sổ đã có vài người. Người lớn tuổi thường hay ngủ sớm thức sớm cũng như họ muốn đến lấy số sớm nhất có thể để có thể khám trước hết, vì vậy khi Vũ Hoàng Kính rửa mặt thay đồ xong đi ra khỏi phòng bệnh mà xuống đại sảnh thì thấy vài người đang ngồi chở bác sĩ đến.
Từ khi được sinh ra đã là thiên chi kiều tử trong nhóm người anh làm gì có cảm giác chờ đợi đâu, ngày hôm qua là lần đầu tiên anh khám bệnh mà phải chờ đến lượt mình, nhưng hôm này anh mới chính thức kiểm nghiệm ra sự bình đẳng của người bình thường, họ không cần thiết phải tốn thật nhiều tiền để khám đầu tiên, mà hơn hết họ trải nghiệm cảm giác chờ đợi rồi nghe từng con số trong sự hồi hợp mà mong mỏi.
Một cuộc sống giản dị.
Khẽ cười tự giễu chính mình Vũ Hoàng Kính xoay người ra khỏi bệnh viện, cả cuộc đời này của anh cũng sẽ không có lúc an nhàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-ga-thay/3395133/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.