Gia đình Vũ Hoàng Kính là một gia đình giàu có, cơ nghiệp trong nước chỉ vừa dựng lên ở thế hệ ông nội của anh nhưng ít nhất từ bé anh đã được dậy dỗ cực kỳ tử tế. Tuy nhiên bởi vì cơ nghiệp không sâu gia đình anh cực kỳ bận rộn, ba mẹ anh mỗi ngày đều không có nhiều thời gian bên cạnh nên dần dần anh hình thành một thói quen đến bản thân anh cũng không ngờ được.
Lo lắng.
Anh lo lắng bởi vì không ở cùng nhau nên mỗi khi có thời gian ở cùng ba mẹ anh lo họ không thích mình, anh luôn nhìn chằm chằm họ chú ý từng nét mặt hành động của họ, anh sợ họ sẽ chán ghét mình.
Cũng vì vậy nên hành động nhỏ này của Trần Túc vừa hay lọt vào mắt cảu anh.
"Cậu sao vậy?"
Vũ Hoàng Kính bật dậy khỏi ghế sau đó lo lắng chạm vào người cậu.
Thấy cuối cùng anh cũng để ý đến Trần Túc nhấp nháy môi cuối cùng cậu cũng không chóng đỡ cơn đau trên người nữa mà hoàn toàn an tâm ngất đi.
Vũ Hoàng Kính hoảng hốt nhìn hai mắt nhắm nghiền của cậu, anh vội vàng ôm cậu lên, nhưng khi vừa ôm lên thì kinh ngạc với trọng lượng của cậu, không ngờ một đứa nhỏ chỉ vừa mười tám tuồi đang tuổi ăn tuổi lớn thế này mà lại nhẹ như thế.
Anh ôm cậu ra khỏi nhà chạy thẳng đến bệnh xá trong thôn. Thôn khá nhỏ vì vậy bệnh xa cũng không quá xa, chạy ra khỏi nhà khoảng mười mấy bước chân là đến nơi. Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-ga-thay/3395123/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.