"Đến rồi đưa người ra đi." 
Sau khi kết thúc đoạn ký ức trong đầu Trần Túc còn chưa kịp định thần lợi bởi cảm xúc cực kỳ bị ai xao động trong lòng thì bên tai liền nghe thấy một giọng nói. Cậu nghi hoặc muốn mở mắt ra nhìn nhưng hai mắt cậu không thể nhúc nhích, cả cơ thể đều không thể động đậy được. 
"Đúng là không hiểu kiểu gì, con trai ruột lại đưa đi gả thay." 
"Đừng nói nhiều, chúng ta làm công cũng không thể nói này nói nọ." 
"Biết rồi, tao chỉ nói với mày còn gì." 
"Chuyện kỳ lạ trong thiên hạ này cũng chả ít gì. Mày không nghe câu công sinh không bẳng công dưỡng à, bởi vì vậy nuôi con đến hiện tại cho dù biết là người ngoài cũng không thể nói bỏ hết tình cảm thì liền bỏ hết được." 
"Nhưng chẳng lẽ con ruột không phải là con. Tao cảm thấy đứa nhỏ này tốt hơn thiếu gia nuôi kia nhiều." 
"Được rồi đừng nói nữa, khinh người để vào nhà rồi chúng ta trở về." 
"Được rồi." 
Hai tiếng nói vừa dứt Trần Túc cảm thấy cả người được nâng lên sau đó bắt đầu di chuyển. Từ lời nói của bọn họ cậu cảm thấy rất quen thuộc đây không phải là thiếu gia giả thiếu gia thật vừa nãy xuất hiện trong đầu cậu sao, tại sao hiện tại cậu lại nghe thấy những lời nói này, cơ thể cậu cũng không biết tại sao mà không thể động đậy. 
Cả người di chuyển một chút sau đó được đặt lên nơi nào đó cực kỷ cứng gắn, trước khi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-ga-thay/3395121/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.