Chóp mũi Hạ Trì được mùi hương quen thuộc lấp đầy, tâm trí lơ lửng rốt cuộc cũng an toàn đáp xuống. 
Hắn không khỏi giơ tay ôm lấy Vân Thanh, đem cái ôm ép tới càng chặt, càng muốn cảm thụ được sự tồn tại rõ ràng của người này. 
Vân Thanh chỉ mặc một tầng áo trong mỏng tanh, hơi thở Hạ Trì ấm áp phả vào ngực y. Vân Thanh duỗi tay gỡ xuống một mảnh lá khô nhỏ đã vỡ vụn trên đầu Hạ Trì: "Lần này may mà có Vương gia làm tay áo nỏ cho em, chàng vẫn luôn có mặt ở mọi nơi bảo vệ em thật tốt." 
Hạ Trì ngẩng đầu, ý cười dịu dàng của Vân Thanh dừng trên đáy mắt hắn. 
Cảm giác vô lực khi thời niên thiếu không bảo vệ tốt người bên cạnh, đã tra tấn hắn trong vô số giấc mộng. Hắn vẫn luôn không nhịn được mà suy nghĩ, nếu như hắn nhạy bén hơn một chút, nếu như hắn lợi hại hơn một chút, có phải sẽ không xảy ra kết cục như thế không? 
Việc này không thể tâm sự với bất kỳ ai, hắn khổ sở cùng tự trách, khủng hoảng cùng bất an. Vậy mà được Vân Thanh nhạy bén phát hiện, sau đó dịu dàng vỗ về. 
Tình yêu mãnh liệt này không gì có thể kìm nén, Hạ Trì duỗi tay nắm lấy cổ Vân Thanh, hơi hơi đè xuống. 
Hắn nâng đầu lên, hôn đến thành kính, nhiệt thành. 
Vân Thanh bị đôi môi khô ráp của Hạ Trì quẹt có chút đau, nhưng cơn đau nhè nhẹ này càng thêm kích thích cảm quan. Y nếm được một chút 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-cua-hoang-tu-phao-hoi/3391159/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.