Trận chiến này kết thúc so với trong tưởng tượng mau hơn nhiều. 
Khi Thôi Hồng mang người trở về, phát hiện khách viện thắp đèn dầu, hắn giơ tay bảo thủ hạ chờ ở viện ngoài, một mình vào sân. 
Vân Thanh mặc quần áo chỉnh tề đứng trước hành lang. Khuôn mặt Thôi tướng quân còn mang theo chút sát khí, bước đến gần, chắp tay nói: "Cướp biển đã bị đánh lui, Vương phi cứ tiếp tục an gối." 
Trên người Thôi Hồng mang theo mùi máu tươi dày đặc, vạt áo không biết thấm ướt cái gì, trong ánh sáng tối tăm cũng có thể nhìn ra tối màu hơn so với những chỗ khác. 
Vân Thanh thu hồi ánh mắt, gật đầu: "Tướng quân vất vả, không biết các tướng sĩ có chịu thương vong không?" 
Thần sắc Thôi Hồng hòa hoãn một chút: "Chỉ có mười mấy người bị thương nhẹ, ít nhiều đều nhờ binh khí này." 
Nhóm cướp biển ỷ vào binh khí mua được từ Bạch Mã Trại tốt hơn so với bọn họ. Đoạn thời gian này liên tiếp muốn thử công phá, vừa lúc hôm nay bọn họ mang đao mới về, đánh cho bọn chúng trở tay không kịp, cực kỳ sảng khoái. 
Nghĩ đến bọn chúng kinh sợ đợt này, họ hẳn có thể ngừng nghỉ một đoạn thời gian. 
Vân Thanh nói: "Hữu dụng với tướng sĩ thì tốt, ta nơi này không có việc gì, tướng quân cũng mau nghỉ ngơi đi." 
Thôi Hồng chắp tay cáo lui, lúc này Vân Thanh mới về phòng nghỉ ngơi lần nữa 
Y đem tay áo nỏ cởi xuống, đặt bên gối, tròn mắt nhìn đỉnh màn. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-cua-hoang-tu-phao-hoi/3391156/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.