Hạ Trì trân trọng sờ sờ hai nhân vật nhỏ dưới tàng cây, mở miệng lại nói: "Ngày mai bổn vương sẽ đánh Trình Việt một trận."
Người duy nhất trong phủ biết nhũ danh của hắn chỉ có Trình Việt, chuyện này từ miệng ai nói ra, quả thật không cần phải đoán.
Vân Thanh làm bộ không thấy được hốc mắt phiếm hồng của hắn, đáp: "Đừng trách A Việt, là em dụ hắn nói."
Hạ Trì nghĩ nghĩ, cảm thấy nếu Vân Thanh muốn nói lời dẫn dắt, phỏng chừng không có mấy người tránh bị y dẫn vào vòng, như vậy xem ra cũng không thể trách Trình Việt.
Nhưng hắn vẫn như cũ, cực kỳ hoài nghi chính miệng Trình Việt chủ động nói cho Vân Thanh!
Vẫn là nên đánh một trận đi.
Hạ Trì quay đầu nhìn Vân Thanh, hắn rất nhanh đã bình phục cảm xúc lại, thần sắc khôi phục như thường, trong mắt lại tràn đầy vui mừng.
"Đa tạ Vương phi, ta rất thích."
Vân Thanh sờ sờ đôi mắt hắn, cười nói: "Sinh nhật vui vẻ, Tròn Tròn."
Sắc mặt Hạ Trì cứng đờ, không quá tình nguyện nói: "Vương phi có thể không gọi cái nhũ danh đó được không?"
Vân Thanh nhìn hắn, một lát sau rũ mắt xuống nói: "Em biết rồi, là em quá phận."
Hạ Trì vội vàng phủ nhận: "Không phải, cái nhũ danh này chỉ khi ta còn nhỏ mẫu phi cùng ông ngoại mới gọi như vậy, từ tám tuổi bọn họ đã không gọi nữa..."
Thấy Vân Thanh vẫn rũ mắt như cũ, Hạ Trì tự sa ngã nói: "Được, em muốn gọi cái gì cũng được."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-cua-hoang-tu-phao-hoi/3391145/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.