Edit: Điềm Điềm *********************** Dung Minh từ chỗ Hứa Hề biết Hứa Lễ đối với Dung Tuyền có ý tứ, rối rắm mấy ngày, rốt cục cảm thấy vẫn phải thông báo cho anh trai y một tiếng, ít nhiều cũng phải để cho trong lòng anh trai y có chuẩn bị. Thừa dịp Hứa Hề tắm rửa, Dung Minh gọi điện thoại cho Dung Tuyền. Kết quả điện thoại vừa bật liền nghe bên kia truyền đến thanh âm xa lạ: “Hiện tại anh ấy không tiện nghe điện thoại.” Đột nhiên nghe thấy những lời này, Dung Minh sửng sốt: “Cậu là…” “Hứa Lễ.” Dung Minh: “Cậu!!!!! Sao hai người lại ở bên nhau, anh trai tôi bị sao vậy?” Nói đến phía sau, Dung Minh đã không còn đủ sức lực, vô cùng chột dạ. Hứa Lễ bên kia thanh âm vẫn trong trẻo tự nhiên như trước: “Ngày hôm qua mệt rồi, anh ấy còn đang ngủ, anh có việc tìm anh ấy, trễ một chút hoặc là cùng tôi nói cũng giống nhau.” Ngày hôm qua anh trai y mệt mỏi, bây giờ vẫn còn ngủ, làm thế nào mà mệt mỏi?? Dung Minh cảm thấy y có chút không ổn. Nhưng…”Cái kia, tôi có thể hỏi, hai người hiện tại có quan hệ gì không?” Ngay khi y hỏi xong, Hứa Hề từ phòng tắm đi ra, chú ý Dung Minh biểu tình căng thẳng, có chút lo lắng đi tới. Dung Minh lúc này lực chú ý đều tập trung vào trong điện thoại. Y nghe Hứa Lễ cười: “Nhờ phúc của hai vị, chúng tôi đang hẹn hò, hiện tại tôi là bạn trai Dung Tuyền.” Dung Minh: “… À, vậy à, xin chúc mừng!” Buông điện thoại xuống, Dung Minh nhìn Hứa Hề đi tới: “Anh trai anh và anh trai em đang kết giao, bọn họ vậy mà đang kết giao, lúc này mới bao lâu mà bọn họ ở cùng một chỗ rồi?” Hứa Hề vẻ mặt bình thường gật gật đầu: “Chúng ta không phải cũng là lần thứ hai gặp mặt liền ở cùng một chỗ sao!” Lời này làm cho Dung Minh thấy chỉ có y cảm thấy chuyện này không bình thường. Trừng mắt nhìn chằm chằm Hứa Hề: “Anh cảm thấy anh và anh trai anh đều bị các người gài bẫy!” Hứa Hề bị lời này của y chọc cười, đưa tay sờ đầu y một cái: “Vậy cũng không có biện pháp chỉ có thể bị em gài thôi.” Dung Minh trách cứ trừng mắt nhìn cậu một cái: “Bớt tiện nghi mà còn khoe mẽ đi, sấy khô tóc đi, cẩn thận bị cảm lạnh.” Hứa Hề đưa tay giữ chặt cánh tay y, ôm người vào trong ngực, làm nũng nói: “Anh giúp em sấy đi.” Dung Minh chịu không nổi cậu như vậy, cười khẽ đẩy cậu xuống, xoay người cầm máy sấy giúp cậu sấy tóc. Dung Tuyền bên này mở mắt còn có chút hoảng hốt, hắn vậy mà cùng Hứa Lễ làm. Nghĩ đến chuyện đêm qua, Dung Tuyền hai má có chút nóng lên. “Tỉnh rồi?” Hứa Lễ đẩy cửa đi vào, vừa vặn nhìn thấy người đang lui trong chăn, cười đi qua nói: “Em nấu cháo rồi, đi xuống ăn một chút nhé?” Dung Tuyền xoay người nhìn y một cái: “Mấy giờ rồi?” “Hơn mười giờ.” “Đã trễ như vậy rồi?” Dung Tuyền hiếm khi thức dậy muộn như vậy, nghĩ đến nguyên nhân, hai má lại nóng lên. “Vừa rồi Dung Minh gọi điện thoại cho anh, em thay anh nhận, ừm, anh ấy hỏi quan hệ của chúng ta, em không giấu.” Dung Tuyền nghe vậy nhìn về phía y, chỉ thấy Hứa Lễ nở nụ cười: “Dù sao bọn họ sớm muộn gì cũng phải biết, đúng không, anh.” Hắn có thể nói không đúng sao? “Em cố ý nói thẳng ra, giả bộ vô tội cái gì.” Đã sớm biết tên nhóc này có khuôn mặt thiên sứ, tâm đen như ác ma. Bị chọc thủng Hứa Lễ cũng không tức giận, đưa tay ấn lên thắt lưng hắn: “Anh ăn xong, em giúp anh xoa bóp nhé.” “Em bây giờ tốt nhất nên tránh xa anh một chút!” Bảo Hứa Lễ giúp hắn xoa bóp cái gì đó, hắn là không muốn xuống giường nữa sao! …… Dung Ngọc hai tháng gần đây người hơi mập, Cố Triều Từ đối với chuyện này rốt cục có chút cảm giác thành tựu. Ngược lại Dung Ngọc lại có chút lo lắng, buổi tối tắm rửa xong ngồi ở trên giường nhịn không được hỏi Cố Triều Từ: “Em cảm giác hiện tại em mập lên rất nhiều, anh nói xem em sẽ không biến thành một tên mập ú chứ? Đến lúc đó em ngồi lên giường một cái như vậy, anh bên kia liền nảy lên, anh sẽ không ghét bỏ em chứ? Ha ha!” Nói đến phía sau, Dung Ngọc chính mình bị chọc cười. Cố Triều Từ nhìn cậu: “Không ghét bỏ, bây giờ em vẫn có chút gầy.” So với lúc trước Dung Ngọc chỉ mập một chút, nhưng hoàn toàn chưa đến quá mập. Dung Ngọc nghe vậy cười nói: “Anh đủ rồi, không cần lấy đồ ăn ngon hấp dẫn em nữa!” “Vậy ngày mai không ăn phở chua cay sao?” “Không cần, fan cũng không dong dài như vậy!” Cố Triều Từ đưa tay sờ sờ đầu cậu, đem người ôm vào trong ngực. Dung Ngọc thuận thế dựa vào nói: “Đúng rồi, anh hai cùng anh ba nói muốn mời cơm, tối mai chúng ta cùng nhau đi qua.” “Được.” Buổi chiều hôm sau, La Kỳ Sinh gọi điện thoại cho Dung Ngọc hỏi cậu: “Dung Ngọc, buổi tối đi như thế nào, anh cả cậu tan tầm trực tiếp đi qua, cậu có cần tôi thuận đường đón cậu hay không, Cố tiên sinh có thời gian không?” Sau khi biết Dung Ngọc mang thai, La Kỳ Sinh ngoại trừ lúc đầu khiếp sợ, cũng thực sự có chút hâm mộ, sau đó những hâm mộ này toàn bộ biến thành chăm sóc Dung Ngọc. “Hôm nay anh ấy nghỉ phép, chúng tôi qua đón anh nhé?” “Không cần, tôi trực tiếp gọi xe đi là được rồi, xong việc cùng anh trai cậu trở về, tình huống hiện tại của cậu cũng đừng giày vò quá.” “Được rồi, vậy gặp sau.” Chờ Dung Ngọc cùng Cố Triều Từ đến đã tới giờ cơm, La Kỳ Sinh cùng Dung Phi đã đến từ sớm. Mà Dung Tuyền cùng Dung Minh ngồi bên cạnh một đôi song sinh, Dung Ngọc trong mắt nổi lên kinh ngạc, ý thức được cái gì giống nhau, nhìn về phía Dung Phi. Quả nhiên Dung Phi biểu tình nhàn nhạt, La Kỳ Sinh hướng cậu chớp chớp mắt, Dung Ngọc ngồi xuống nhỏ giọng nói: “Chuyện gì xảy ra vậy nè?” La Kỳ Sinh cười nói: “Ừm, Dung Minh Dung Tuyền dẫn bạn trai cùng chúng ta gặp mặt.” Dung Ngọc sửng sốt một chút, sau đó nhìn về phía anh hai anh ba, hoàn toàn không nghĩ tới, anh trai sinh đôi nhà mình cư nhiên tìm bạn trai cũng ăn ý như vậy! “Tiểu Tứ em muốn nói cái gì, không cần nhẫn nhịn!” Dung Minh đối mặt với tầm mắt của cậu, trực tiếp chọc thủng tâm tư nhỏ bé của cậu. Dung Ngọc cười nói: “Em chỉ muốn nói, chúc mừng anh hai anh ba!” Dung Minh cười nói: “Cám ơn, anh hai, nếu đã đủ người rồi, bắt đầu từ anh đi!” Dung Tuyền giơ tay che môi ho khan một tiếng: “Giới thiệu cho mọi người bạn trai tôi Hứa Lễ.” “Bạn trai hứa Hề của tôi, hy vọng sau này khi mọi người ở chung, đừng nhận sai nha!” Bữa cơm này ăn xong, Hứa Hề cùng Hứa Lễ coi như là ở trước mặt anh em Dung gia vượt ải. Sau khi tụ tập xong, Dung Ngọc bên môi lộ ra nụ cười nhịn không được nói cùng Cố Triều Từ: “Thật tốt, các anh trai cũng đều tìm được hạnh phúc của mình.” Cố Triều Từ cầm tay cậu nhéo nhéo: “Ừm.” …… Gần cuối năm, Dung Ngọc đến ngày dự sinh, Cố Triều Từ đã sắp xếp bệnh viện vào ở trước để chuẩn bị. Nhìn người đàn ông chạy hai bên giữa bệnh viện và công ty, Dung Ngọc có chút đau lòng vì anh quá mệt mỏi. Cố Triều Từ kéo cậu nói: “Đừng lo lắng, chỉ bận mấy ngày thôi.” Dung Ngọc đưa tay nhéo nhéo mặt người đàn ông: “Anh gầy đi rồi!” Cố Triều Từ tiến lại gần hôn cậu: “Ừm, lát nữa anh ăn nhiều một chút.” Dung Ngọc cười nói: “Được nha…” Cậu vừa dứt lời, lông mày nhẹ nhàng nhíu lại, Cố Triều Từ chú ý tới sự khác thường của cậu: “Làm sao vậy?” “Bụng hơi đau.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]