Edit: Điềm Điềm
**********************
Cuối tuần Dung Minh gọi điện thoại tới bảo Dung Tuyền ăn cơm.
Dung Tuyền nghe đầu dây bên kia Dung Minh nói xong địa chỉ thời gian thì nói: “Gọi Hứa Lễ luôn đi, chuyện lần trước như thế nào cũng phải trực tiếp xin lỗi người ta.”
Dung Minh trong lòng rõ ràng, anh hai nhà y tức giận trong lòng còn chưa tiêu: “Kêu rồi, anh có muốn lái xe tới đây hay không, hay là chúng em đi qua đón anh…”
“Không cần, ít nịnh nọt đi, một lát anh sẽ đến.”
Buông điện thoại xuống, Dung Tuyền thay quần áo. Áo sơ mi và quần jean đơn giản trông gọn gàng lại trẻ trung.
Lái xe qua nhà hàng Dung Minh đã đặt sẵn, đẩy cửa phòng ra liền thấy Hứa Lễ đã đến.
Từ lần trước xuất hiện chuyện nhận nhầm người, lần này Dung Tuyền nhìn kỹ hơn, mới mở miệng nói: “Đã đến rồi sao?”
“Là tôi đến sớm.” Hứa Lễ hướng Dung Tuyền nở nụ cười, đưa tay giúp hắn rót chén nước, hôm nay y mặc một thân âu phục, cả người thoạt nhìn nhiều hơn một phần thành thục.
Dung Tuyền nhận lấy ly nước cười nói cảm ơn, liền nghe Hứa Lễ nói: “Anh, có phải anh đã quên chuyện muốn mời em ăn cơm hay không, em cứ một mực chờ.”
Không nghĩ tới Hứa Lễ trực tiếp như vậy, Dung Tuyền sửng sốt sau đó có chút xấu hổ nói: “Xin lỗi, mấy ngày nay vẫn bận rộn, ngày mai thế nào, cậu thích ăn cái gì?”
“Chỉ mời một mình em sao?”
“Bằng không thì sao, muốn gọi thêm cô gái ngày đó sao?”
“Cô ấy đi công tác rồi, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-bach-nguyet-quang-cua-nha-giau-so-mot/1017753/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.