Edit: Điềm Điềm
***********************
Dung Minh làm việc ở công trường một tuần, phơi nắng đến đen đi, thật vất vả mới có thời gian nghỉ ngơi. Buổi sáng từ phòng đi ra, liền nhìn thấy Dung Phi ngồi trên sô pha phòng khách cúi đầu không biết cùng ai gửi tin nhắn.
“Chào buổi sáng, anh cả.”
“Ừm.” Dung Phi đầu cũng không ngẩng lên, chỉ khẽ đáp một tiếng.
Dung Minh quay đầu nhìn anh một cái: “Sớm như vậy mà có công việc sao?”
Dung Phi nghe vậy ngẩng đầu nhìn y, đôi mắt đen lạnh lùng lộ ra ý tứ khiến y câm miệng.
Dung Minh: “… Anh cả, em cảm giác anh có chút kỳ quái, anh không phải là yêu đương đó chứ, ha ha!”
Không sợ chết nói xong câu đó, Dung Minh đã chuẩn bị tốt bị anh cả nhà mình phàn nàn, lại thấy Dung Phi rũ mắt đen xuống không nhìn y nữa, ánh mắt một lần nữa trở lại màn hình di động: “Ừ, đang nói chuyện.”
Dung Minh: “… Anh cả anh có thể nói lại lần nữa không, em có chút nghe không rõ!”
Dung Phi: = =
Dung Minh: “Em biết rôi anh cả, không biết khi nào có thể nhìn thấy chị dâu.”
Dung Phi: “Em ấy khá nhút nhát, còn phải chờ một chút nữa.”
Dung Minh: “Được rồi, được rồi.”
Dung Minh không biết mình ăn bữa sáng như thế nào. Ăn xong liền chạy về phòng, rút điện thoại đang sạc ra, mở avatar Dung Tuyền ra: Anh hai, anh cả đang yêu đương!!!!!!!!!!
Dung Tuyền: Em có phải còn mơ ngủ không, em yêu đương anh còn cảm thấy có thể, anh cả làm sao có thể!
Dung Minh: Chính miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-bach-nguyet-quang-cua-nha-giau-so-mot/1017747/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.