Chương trước
Chương sau
Edit: Điềm Điềm
***********************
Dung Ngọc nhìn thấy hotsearch trên Weibo, chỉ cảm thấy cả người đều không tốt. Hoàn toàn không nghĩ tới lúc ấy Cố Triều Từ ở hậu trường hôn cậu một cái, sẽ bị chụp lại, bởi vì cậu cảm thấy trong nháy mắt kia thật sự rất nhanh.
Cố Triều Từ tắm rửa xong đi ra, liền nhìn thấy bé con ngồi trên giường, chóp tai phấn hồng, đặc biệt đáng yêu.
Vén chăn lên ngồi vào: “Nhìn cái gì đó, sao mặt đỏ thành như vậy?”
Dung Ngọc nghe tiếng ngước mắt nhìn về phía anh, đôi mắt đen xám rực, còn có một chút ánh sáng trong trẻo, giống như là mặc ngọc tốt được nước suối tinh tế mài giũa: “Anh tự xem đi.”
Nhét điện thoại di động vào lòng người đàn ông, Dung Ngọc mím môi không nhiều lời nữa.
Cố Triều Từ cầm lên, liền nhìn thấy trang đang mở trên màn hình di động, tất cả đều đang thảo luận đề tài hôm nay anh hôn Dung Ngọc trong hậu trường buổi họp báo “Dị năng”.
“Chỉ có cái này sao?” Thanh âm của anh nghe rất trầm, lộ ra cảm giác trêu người ở bên trong, Dung Ngọc chịu không nổi anh nói chuyện như vậy, vừa lười biếng lại gợi cảm, quả thực là phạm quy.
“Chỉ có cái này, cái này còn chưa đủ sao, cái này đã lên hotsearch rồi anh không phát hiện sao?”
Dung Ngọc cảm thấy Cố tiên sinh nhà bọn họ có phải gần đây lên hotsearch nhiều hơn, nên người bắt đầu huênh hoang?
Nhìn Dung Ngọc tức giận, Cố Triều Từ cảm thấy bé con như vậy vừa tràn đầy sức sống lại đáng yêu.
Đặt điện thoại lên bàn sạc đầy, đưa tay ôm bả vai Dung Ngọc kéo vào trong ngực. Ngay khi Dung Ngọc bị hành động bất thình lình của anh làm giật mình, còn chưa kịp phản ứng, chợt nghe Cố Triều Từ ở bên tai cậu nói: “Chỉ là hôn một cái là có thể lên hotsearch, nếu…”
Dung Ngọc nghe người đàn ông ở bên tai cậu nói ra, nhất thời đỏ mặt, trách cứ trừng mắt nhìn anh: “Cố tiên sinh, anh có thể làm người được không?”
Cố Triều Từ cười khẽ một tiếng, giơ tay tắt đèn bàn, dùng thanh âm Dung Ngọc chịu không nổi nói: “Mỹ nhân đang ở trong lòng, còn làm người gì nữa!”
Dung Ngọc:……
……
Một tuần sau lễ họp báo, “Dị năng” chính thức công chiếu, một ngày trước khi công chiếu doanh thu phòng vé phá trăm triệu, ngày công chiếu trực tiếp phá 200 triệu.
Tất cả mọi người cảm giác được, đây sẽ là hắc mã năm nay!
Phàm là khán giả đã xem phim, từ rạp chiếu phim đi ra, tất cả đều vẻ mặt kinh hỉ ——
[ Quay cái này cũng quá tốt rồi, tôi vốn còn cảm thấy hiệu ứng đặc biệt sẽ rất low, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ chân thật như vậy, hơn nữa Dung Ngọc cùng La Kỳ Sinh diễn rất tốt nha! ]
[ Ngọc Bảo chúng ta quả nhiên trưởng thành thành thục rồi, diễn xuất của cậu ấy so với trong “Nhất kiếm thành ma” càng có chiều sâu hơn!!!. ]
[ Ah ah ah, không được tôi còn muốn xem một lần nữa!!!!!. ]
Dung Ngọc và Cố Triều Từ ngày công chiếu dự định thừa dịp nửa đêm ít người đi xem phim, kết quả vừa vào rạp chiếu phim mới biết rất là đông.
Sao lại vậy, mọi người không ngủ sao?
Hai người lặng lẽ ngồi xuống, cũng không dám lộ mặt, dù sao nổi bật cũng không tốt.
Sau khi hai người xuống hàng cuối cùng, Dung Ngọc tiến đến bên cạnh Cố Triều Từ: “Sao lại nhiều người như vậy?”
Cố Triều Từ hạ giọng nói: “Ánh mắt khán giả sáng như tuyết, em diễn tốt, bọn họ đều biết.”
Dung Ngọc cong hai mắt nắm lấy tay anh: “Sao miệng anh lại ngọt như vậy.”
Cố Triều Từ cười cầm tay cậu: “Ừm, hôn em một cái, còn hơn ăn mười viên kẹo, hiện tại anh chính là bình mật ong!”
Dung Ngọc bị những lời này của Cố tiên sinh đáng yêu đến mức không tiếng động nhéo nhéo tay anh.
Bộ phim cũng bắt đầu ngay lúc này-
Khi trên màn hình lớn xuất hiện khuôn mặt Dung Ngọc, Cố Triều Từ chợt nghe thấy cô gái nhỏ ngồi bên cạnh anh hít sâu một hơi: “Gương mặt Ngọc Bảo mặc kệ nhìn bao nhiêu lần, đều cho tôi một loại cảm giác vô cùng kinh diễm, hơn nữa mặt cậu ấy trên màn hình lớn như vậy cũng không có khác, giá trị nhan sắc thật sự rất có thể la to.”
Cố Triều Từ nhếch khóe môi, trong lòng rất tán thành đánh giá này.
Người của anh chính là xinh đẹp đệ nhất toàn vũ trụ!
Theo nội dung kịch bản tiến triển, Tiêu Sơn cõng Cố Phi từ vách núi nhảy xuống, Cố Triều Từ nhẹ nhàng nhíu mày.
Cho dù đó là giả, anh cũng không thể chấp nhận tình tiết này.
“Không biết vì sao, cậu có phát hiện ra không, nhan sắc của Ngọc Bảo không làm chậm trễ diễn xuất của cậu ấy, tôi hoàn toàn sẽ không vì cậu ấy xinh đẹp mà có mặt, người này có phải giống trên mạng nói hay không, là hưởng bát cơm trời cho đúng không?”
Cô gái nhỏ bên cạnh nhịn không được chọc đồng bạn, phát biểu cảm khái xong, chợt nghe đồng bạn nói: “Hiện tại tôi tình nguyện có mặt được hay không, vì sao Ngọc Bảo chúng ta lại đáng thương như vậy, cậu ấy không thể diễn phim nào tốt, không có tai nạn, không có ngược sao?”
“Cậu nói như vậy đúng thật, trong “Nhất kiếm thành ma” cậu ấy vì Thẩm Thanh mà chết, “Dị năng” tuy rằng không chết nhưng cũng nhảy vách núi, lúc trước xem teaser “Thái tử”, hình như cũng không tốt lắm, nhưng tôi cũng không hy vọng cậu ấy diễn yêu đương, dù sao ở trong lòng tôi, không ai có thể thay thế tình yêu của cậu ấy và ba Cố, tôi thật rối rắm đây!”
“Cậu nói như vậy tôi cảm thấy cũng đúng, tình yêu thì thôi, có ba Cố châu ngọc ở phía trước, Ngọc Bảo cùng ai cũng không xứng!”
Cố Triều Từ ngồi bên cạnh cô gái nhỏ, nhéo nhéo tay Dung Ngọc.
Chọc cho Dung Ngọc nhìn qua, không tiếng động hỏi anh làm sao vậy?
Cố Triều Từ lắc đầu, lại nhếch khóe môi lên, tâm tình tốt đến phát nổ!
Từ rạp chiếu phim đi ra, Dung Ngọc cùng Cố Triều Từ ra bãi đỗ xe lấy xe, Cố Triều Từ nhìn nơi bán bỏng ngô nhịn không được nói: “Chờ anh một chút.”
Dung Ngọc nhìn anh đi tới nói với nhân viên quầy bên trong: “Tai thỏ kia có thể bán cho tôi không?”
“Tiên sinh, đây là quà tặng của chúng tôi, chọn gói bỏng ngô này là có thể lấy được cái tai này.”
Cố Triều Từ nghe vậy: “Vậy tôi muốn một bộ, ừm, đưa cho hai cô gái bên kia, nói cảm ơn bọn họ ủng hộ Dung Ngọc, tai thỏ đưa cho tôi.”
“Được, tiên sinh, xin hỏi họ của ngài?”
“Họ Cố.” Cố Triều Từ nói xong cầm tai thỏ trở lại bên cạnh Dung Ngọc.
Đưa tai thỏ trong tay cho cậu, Dung Ngọc nhìn thoáng qua đưa tay nhận lấy, nhéo nhéo lỗ tai lông xù: “Tại sao anh lại tặng hai cô bé đó bỏng ngô?”
Cố Triều Từ nhếch khóe môi lên: “Bởi vì cô bé nói muốn vĩnh viễn ủng hộ chúng ta, anh cảm thấy loại tinh thần này cần phải thưởng một chút.”
Dung Ngọc không hỏi kỹ hai cô gái kia rốt cuộc đã nói cái gì, mà lắc lắc cái tai thỏ trong tay: “Vậy vì sao cái này không tặng cho các cô ấy?”
“Bởi vì bạn nhỏ nhà khác đều có cái này, bạn nhỏ nhà chúng ta sao có thể không có.”
Cố Triều Từ nói xong câu đó, Dung Ngọc liền hiểu được là có ý gì, bởi vì cái tai thỏ đỏ này rất thịnh hành, gần đây rất nhiều người đeo, hơn nữa bên này lại đang có hoạt động, không nghĩ tới Cố Triều Từ lại lưu ý đến cái này.
Nhịn cười cởi mũ bóng chày trên đầu ra, đội mũ tai thỏ, nhéo nhéo công tắc, lỗ tai nhất thời động đậy, Cố Triều Từ ánh mắt sáng ngời, trong lòng thầm nghĩ một tiếng: Quả nhiên đáng yêu!
Mà bên này vừa mới xem phim đi ra, hai cô bé chuẩn bị xem lần hai đột nhiên bị nhân viên quầy ngăn lại, đưa lên hai túi bỏng ngô lớn: “Xin chào các cô, vừa rồi có một vị Cố tiên sinh đặt gói này cho hai người.”
“Cố tiên sinh?”
“Vâng, nói là cám ơn các cô ủng hộ Dung Ngọc.”
Hai cô bé nhận lấy bỏng ngô há to miệng: “… Họ Cố sao?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.