Edit: Điềm Điềm
**********************
Dung Ngọc trở lại phòng, chỉ cảm thấy cả người đều bay bay.
Ý tứ câu nói kia của Cố Triều Từ, có phải cũng cho thấy, anh cũng không có người mình thích, cho nên chuyện của bạch nguyệt quang thật sự không tồn tại.
Nếu như hai người bọn họ đều không có người mình thích, trước mắt mà nói, tình huống này quả thật không phải là vấn đề.
Trong lòng nhịn không được có chút nhảy múa, Dung Ngọc nhào tới trên giường, ôm gối đầu cọ cọ.
Đem rung động trong lòng đè xuống, khóe môi lại nhịn không được vểnh lên, tâm tình quả thực tốt đến nổ tung.
……
Sau khi đầu tư được đưa vào, đoàn làm phim ” Dị năng” nhanh chóng khai máy.
Lần đảm nhận vai chính này và vai phụ kia không giống nhau, Dung Ngọc có rất nhiều phân cảnh, mỗi ngày trên đường từ đoàn làm phim về nhà đều lãng phí không ít thời gian nghỉ ngơi.
Ngắn ngủi một tuần, người vốn không mập gì, lại gầy đi.
Buổi sáng khi Dung Ngọc hôn người xong định rời đi, bị Cố Triều Từ gọi lại: ” Buổi tối không cần trở về, hôm nay tôi thuận đường đi qua.”
Bỗng nhiên nghe thấy lời này, Dung Ngọc sửng sốt: ” Không sao tôi có thể…”
” Nghe lời, sau khi kết thúc công việc ở khách sạn chờ tôi.”
Ngực Dung Ngọc nổi lên tê dại, đầu lỗ tai bất giác đỏ lên: ” Ừm.”
” Ừm, đi đi, quay phim chú ý an toàn.”
” Anh cũng vậy, làm việc phải chú ý nghỉ ngơi thích hợp.”
Nói xong Dung Ngọc cong hai mắt phất phất tay với anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-bach-nguyet-quang-cua-nha-giau-so-mot/1017708/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.