Edit: Điềm Điềm 
********************** 
Kết hợp với lời nói của Hoa Tự Cẩm, lại nhớ tới vừa rồi nghe thấy Cố Triều Từ gọi điện thoại, hai má Dung Ngọc nóng lên, vừa vặn Cố Triều Từ đi tới, nghiêng đầu nhìn anh một cái lại xoay đi. 
Người đàn ông cảm thấy khác thường nghi ngờ nói: ” Làm sao vậy?” 
” Chuyện Kevin và người đại diện của hắn ta bị buộc phải lên máy bay, là anh làm sao?” 
Dung Ngọc nhìn anh, trong mắt mèo đen nhánh lộ ra chờ mong. 
Cố Triều Từ nghiêng người lắc ly nước trong tay: ” Đúng là tôi làm.” 
Bốn chữ đơn giản hóa giải tất cả nghi vấn trong lòng Dung Ngọc, cậu cười nói một tiếng: ” Cám ơn.” 
Không hỏi vì sao, bởi vì trong lòng đã mơ hồ có đáp án. 
Cố Triều Từ nhẹ nhàng gật gật đầu: ” Không cần khách khí.” 
Ý cười trong mắt Dung Ngọc nồng đậm hơn một phần: ” Buổi sáng ăn sủi cảo được không?” 
” Được, cần hỗ trợ không?” 
” Không cần, anh chờ là được rồi.” 
Dung Ngọc nói xong đưa tay lấy tạp dề treo ở một bên, thuận tiện nói: ” Nếu như anh thấy chán, có thể suy nghĩ một chút buổi tối ăn cái gì, lúc trước không phải đã nói, chờ sau khi hơ khô thẻ tre, mời anh ăn cơm sao?” 
Cố Triều Từ không nghĩ tới Dung Ngọc còn nhớ rõ chuyện này, trong mắt phản chiếu ra sung sướng: ” Nào cũng được, tôi không kén chọn.” 
” Vậy tôi đặt trước nha, đồ ăn Trung Quốc được không?” 
” Được.” 
” Vậy chúng ta đi Haidilao nhé?” Giữa trang trí và ngon miệng, Dung Ngọc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-bach-nguyet-quang-cua-nha-giau-so-mot/1017705/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.