Chương trước
Chương sau
Edit: Điềm Điềm
**********************
Hoa Tự Cẩm đứng ở phía sau vừa vặn đem một màn này thu vào trong mắt, trong lòng nhảy dựng, theo bản năng nhìn về phía bốn phía, nếu bị chụp được thì thật là búa*.
*Có thể hiểu là chứng cứ, bằng chứng….
Cũng may cửa sổ xe Cố Triều Từ có khả năng chống nhìn rất tốt, nếu không phải góc độ hắn đứng đặc biệt, cũng không nhìn thấy nhóc con Dung Ngọc này ngoài miệng nói không liên quan đến Cố Triều Từ, quay đầu liền kéo cà vạt của người ta hôn.
Quả nhiên những lời đó chính là lừa gạt hắn.
Cố Triều Từ nhìn mình trong mắt thiếu niên, anh thích bộ dáng trong mắt Dung Ngọc chỉ có một mình anh, đưa tay nhéo nhéo mặt cậu, mềm mại nhẵn nhụi: ” Về nhà làm gì?”
Vì uống rượu, thanh âm Cố Triều Từ có chút khàn khàn, không vội vàng kéo cà vạt trong tay Dung Ngọc trở về, ngược lại cố ý hỏi như vậy.
Nghe thấy vấn đề này, đôi mắt của Dung Ngọc hiện lên một tia mê mang, nhưng nhanh chóng bị hưng phấn thay thế: ” Anh và tôi về nhà, về làm gì tôi đang suy nghĩ.”
Cố Triều Từ đưa tay xoa đầu thiếu niên, kéo cà vạt trở về, dỗ dành cậu: ” Về nhà với cậu là được, nhưng cậu phải ngoan, không được lộn xộn, được không?”
Nguyên bản bởi vì Cố Triều Từ kéo cà vạt từ trong tay cậu đi, Dung Ngọc có chút không vui, nhưng nghe thấy những lời này gật gật đầu, sau đó dịch thân thể vào bên trong, vỗ vỗ vị trí bên cạnh, ý bảo người đàn ông lên xe.
Ánh mắt Cố Triều Từ nhìn chằm chằm cậu đen sâu thẳm, yết hầu lăn xuống, tựa như đang cố gắng khắc chế cái gì đó: ” Tôi không ngồi đây, chúng ta lái xe về nhà, cậu ngoan một chút.”
” Tôi ngoan, chúng ta về nhà đi.”
Cố Triều Từ sau khi đóng cửa xe lại, hít sâu một hơi, mới chuyển đến vị trí lái xe mở cửa lên xe, mà trong quá trình này, ánh mắt Dung Ngọc vẫn dừng trên người anh, tựa như sợ nháy mắt, mỹ nhân liền bỏ chạy.
Cố Triều Từ lên xe, quay đầu nhìn Dung Ngọc.
Thấy anh nhìn cậu, Dung Ngọc cong hai mắt hướng anh cười kia kêu tiếng ngọt ngào.
Cố Triều Từ quay đầu lại, nghĩ bé con uống quá chén thì ra đáng yêu như vậy sao?
Dễ thương đến mức muốn nổ tung.
Muốn giấu đi, ai cũng không cho xem.
Hoa Tự Cẩm vẫn đứng ở nơi đó nhìn theo bọn họ rời đi, tâm tính vô cùng phức tạp, cứ như vậy để Dung Ngọc cùng Cố Triều Từ trở về, sẽ không xảy ra chuyện gì chứ, hắn có nên gọi điện thoại báo cáo với Dung Phi một chút hay không?
Cố Triều Từ trực tiếp lái xe về hầm, từ trên xe xuống mở cửa phía sau, liền nhìn thấy Dung Ngọc dựa vào lưng ghế ngủ thiếp đi.
Trong lòng mềm nhũn, không nỡ đánh thức người dậy.
Khi ôm cậu ra khỏi xe, chỉ cảm thấy trọng lượng trong ngực có chút nhẹ.
Một đường từ hầm ôm về phòng, lúc nhẹ nhàng đặt cậu trên giường cà vạt lại bị kéo lại, một giây sau người vốn đang ngủ say mở mắt ra, trong mắt mèo xinh đẹp tất cả đều là hưng phấn sau khi thực hiện được mưu đồ.
Không cho Cố Triều Từ thời gian phản ứng, Dung Ngọc xoay người cưỡi đến trên người anh, kéo cà vạt của anh cười tủm tỉm nhìn anh: ” Ha ha, bị tôi lừa rồi!”
Vì uống rượu, thanh âm Dung Ngọc lộ ra một cỗ mềm mại mà cậu không biết.
Cố Triều Từ nằm ở đó nhìn người phía trên, đầu óc đột nhiên ong ong, cố gắng đè nén phản ứng của thân thể, trầm giọng: ” Đi xuống!”
Dung Ngọc nghe vậy mặt nhất thời suy sụp, nằm úp sấp vào trong ngực người đàn ông cọ cọ, làm nũng nói: ” Không muốn!”
Cố Triều Từ bị cậu làm cho bốc hỏa, mà người trong lòng còn động tới động lui trong lòng mình, ai lại không loạn, ngoại trừ người thật sự không được ra, ai mà chịu cho nổi nổi chứ.
Nhịn không để cho thân thể mình phản ứng dọa người, Cố Triều Từ thương lượng nói: ” Ngoan, đứng lên trước đã, đứng lên được không?”
” Không được, tôi mệt rồi, tôi muốn ôm anh ngủ, trên người anh có hương vị thơm ngon.” Nói xong còn tiến sát vào cổ Cố Triều Từ.
Ngực Cố Triều Từ căng thẳng, thanh âm mở miệng so với lúc trước còn khàn khàn hơn: ” Tôi là ai?”
Đại khái là chê người đàn ông nói nhiều, quấy rầy cậu ngủ, Dung Ngọc ngẩng đầu, lấy tay nâng mặt Cố Triều Từ: ” Anh là Cố Triều Từ, anh là mỹ nhân, anh lớn lên thật đẹp, tôi thích mặt anh nha, anh làm sao lớn lên đẹp như vậy, hôn một cái nào.”
Nói xong cũng mặc kệ Cố Triều Từ cự tuyệt hay là tiếp nhận, trực tiếp tiến lại gần gặm lên cằm người đàn ông.
Dây thần kinh của Cố Triều Từ bị Dung Ngọc nhiều lần khiêu khích, rốt cục bực một tiếng đứt đoạn.
Lúc bị lật qua, Dung Ngọc theo bản năng ôm lấy cổ Cố Triều Từ, mắt mèo đen nhánh mở to, bên trong mang theo kinh ngạc không biết làm sao.
Khi được người đàn ông hôn lên, Dung Ngọc nheo mắt lại, nhu thuận muốn cho người ta đem cậu ăn vào bụng.
Còn có chút lý trí Cố Triều Từ chung quy không làm đến cuối cùng, khắc chế dùng chăn đem người lột sạch cuốn lại, đưa tay che hai mắt ướt sũng của thiếu niên, ra lệnh nói: ” Đừng nhìn tôi, ngoan ngoãn ngủ đi.”
Dung Ngọc phát ra tiếng bất mãn, giãy chăn, thế nhưng Cố Triều Từ ôm chăn, cậu căn bản không tránh được, cuối cùng chỉ có thể buông tha chống cự, ngoan ngoãn nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.
Nghe được người trong ngực phát ra tiếng hít thở đều, Cố Triều Từ mới thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy đi vào phòng tắm.
……
Lúc tỉnh lại, Dung Ngọc đau đầu không chịu nổi, giãy giụa ngồi dậy, liền nhìn thấy quần áo rải rác trên mặt đất, sửng sốt một chút, ký ức thuộc về ngày hôm qua nối tiếp: “………”
Hôm qua cậu đã làm gì?
Ngày hôm qua tuy rằng uống rượu, nhưng cậu nhớ rõ uống cũng không nhiều, về sau liền đầu óc nặng nề, người trước mặt cũng nhìn không rõ, cũng chỉ nhớ rõ lúc Cố Triều Từ xuất hiện, trong mắt cậu cũng chỉ còn lại anh, khuôn mặt người đàn ông kia thật sự là quá mê hoặc.
Cậu hoàn toàn bị mê hoặc, hình như còn gọi người ta là mỹ nhân, lại nằm sấp trên người người ta, sau đó hình như chính là hôn môi…
Nghĩ tới đây, Dung Ngọc mặt thoáng cái liền đỏ lên, nhưng hình như ngoại trừ đau đầu, trên người cũng không có cái loại chua xót sau khi làm xong giống lần đầu tiên, là cậu đã thích ứng hay là không làm, cậu không thể xác định được, bởi vì trí nhớ đến nơi này liền đứt gãy!!!
Trong quá trình rối rắm, cửa phòng khép hờ bị đẩy ra, Cố Triều Từ đi vào: ” Tỉnh rồi?”
Sau khi nhìn thấy một người trong cuộc khác, Dung Ngọc lộ ra vẻ chột dạ kéo khóe môi dưới: ” Chào buổi sáng, chào buổi sáng, hôm qua xin lỗi, tôi uống quá nhiều.”
” Cho nên cậu cũng không nhớ rõ?” Cố Triều Từ đi tới giúp cậu nhặt quần áo trên mặt đất đặt sang một bên, nhìn cậu.
Dung Ngọc ngồi trên giường, nửa người trên lộ ra trong không khí, còn mang theo một ít dấu vết mờ ám, bất giác yết hầu lăn xuống: ” Không phải rất đầy đủ, chúng ta lại làm?”
Do dự một chút, cuối cùng vẫn hỏi ra chuyện mình quan tâm nhất.
Ánh mắt Cố Triều Từ từ đầu đến cuối đều không dời khỏi người cậu, cứ lẳng lặng nhìn cậu như vậy, ánh mắt người đàn ông thâm thúy lại không lộ ra cảm xúc, hoàn toàn không biết anh đang suy nghĩ cái gì.
Làm cho da đầu Dung Ngọc tê dại.
” Không có, tôi gọi đồ ăn rồi, rửa mặt rồi xuống ăn đi.”
Nói xong người liền rời đi.
Dung Ngọc: “………….”
Cho nên bọn họ đã làm hay không làm đây, loại thái độ này cảm giác giống như, cậu ngủ xong người ta mà không thừa nhận!
Xoay người xuống giường đi vào phòng tắm, khi nhìn thấy mình trong gương, Dung Ngọc sửng sốt một chút, sau đó hai má nóng lên, làm đến như vậy bọn họ quả nhiên là ngủ rồi, nhưng lần này vì sao không khó chịu?
Mấu chốt loại vấn đề này, cậu lại không biết hỏi ai, lại để cho cậu đi hỏi Cố Triều Từ là tuyệt đối không có khả năng!
Quên đi, nếu một trong những đương sự nói không có thì không có.
Mẹ kiếp, cặn bã quá!
Dung Ngọc trở về phòng tìm được điện thoại di động, lại vào phòng tắm, có vấn đề tìm Thiên Độ.
” Có người ngủ xong, mặt sau không đau là tình huống gì?”
Câu trả lời 1: Chỉ cần làm thì không thể không có cảm giác, làm thế nào có thể không có cảm giác, trừ phi đối phương quá nhỏ!
Câu trả lời này không đáng kể!
Đáp án 2: Có lẽ đối phương thực sự là cọ xát?
Câu trả lời này cũng có thể được bỏ qua!
Sau đó không đợi đáp án thứ ba, Dung Ngọc đã không còn muốn biết kết quả, bất luận là làm hay không làm, dù sao đêm qua cậu và Cố Triều Từ lại nhảy lên sợi dây kia, hơn nữa lần này còn là cậu chủ động.
Nếu như nói lần trước là một cái tát vỗ không vang, vậy lần này tuyệt đối là cậu trêu chọc người trước.
Tắm rửa xong từ trên lầu đi xuống, Cố Triều Từ đem canh giải rượu đặt trước mặt cậu: ” Uống đi, đầu sẽ không đau.”
Dung Ngọc gật gật đầu: ” Cảm ơn.”
” Không cần khách khí, lúc trước cậu cũng đã chăm sóc tôi.”
Biết Cố Triều Từ nói là chuyện lần trước anh sinh bệnh, nhưng chuyện này đâu phải giống nhau.
Không được tự nhiên uống canh giải rượu, liền nghe điện thoại di động đặt trên bàn truyền đến ting ting một tiếng.
Dung Ngọc đưa tay cầm lấy, nhìn thấy tin tức Hoa Tự Cẩm gửi tới, mà vừa vặn bên này, điện thoại di động Cố Triều Từ cũng vang lên, người đàn ông đứng dậy đi ra khỏi phòng ăn.
Dung Ngọc bấm vào ảnh đại diện Hoa Tự Cẩm: Dung Ngọc hôm qua cậu và Cố Triều Từ ở khách sạn bị chụp được, nhưng không chụp được mặt cậu, hiện tại trên mạng đều đang đoán người trong xe là ai, các người nghĩ như thế nào, có muốn công khai hay không, tôi đều tôn trọng ý tứ của cậu!
Dung Ngọc trong lòng căng thẳng, vội vàng rời khỏi mở Weibo.
Quả nhiên trên hot search bay lên bạch nguyệt quang của người giàu nhất…
Bấm vào, cái thứ nhất là chín tấm ảnh các hướng khác nhau, theo thứ tự là hình ảnh Cố Triều Từ khom lưng nói chuyện với người trong xe, đóng cửa xe, lên xe rời đi, bởi vì kính xe là chống nhìn trộm, hơn nữa đối phương hiển nhiên là ngoài ý muốn nhìn thấy Cố Triều Từ, cũng không phải ngồi xổm trước cho nên cũng không chụp được cậu.
Thở phào nhẹ nhõm, lại nhớ tới ba chữ bạch nguyệt quang.
Dung Ngọc một lần nữa bấm lại hình đại diện Hoa Tự Cẩm: Tôi và hắn không phải như vậy đâu, công khai cái gì, anh Hoa, bạch nguyệt quang là chuyện gì vậy?
Hoa Tự Cẩm nhìn chằm chằm nửa câu đầu trong lòng nghẹn lại, nghĩ đến thằng nhóc này hai người đều đã như vậy, còn muốn lừa gạt tôi. Quên đi, không muốn nói hắn liền làm bộ không biết đi, ai bảo hắn chính là người am hiểu lý giải ý tứ người khác chứ: cậu không biết sao, ai cũng nói người giàu nhất nhiều năm như vậy không kết hôn, không yêu đương, không có scandal, là bởi vì trong lòng hắn có bạch nguyệt quang.
Hơn nữa hắn không lâu trước kia, còn nghe nói một phiên bản khác, chính là bạch nguyệt quang của người giàu nhất rất có thể tuổi tác không lớn, nhiều năm như vậy người giàu nhất đều yên lặng chờ bạch nguyệt quang của anh lớn lên, nghe một chút, đây không phải là thằng nhóc Dung Ngọc sao????
Còn muốn lừa gạt hắn, giả bộ giống thật sự, diễn xuất càng ngày càng tốt!
Thật không biết nên khóc hay nên vui mừng!
Dung Ngọc không nghĩ tới Cố Triều Từ còn có một đoạn tin đồn như vậy, nếu như vậy, thủ phú còn rất si tình, bất quá cứ như vậy, sự tồn tại của cậu liền có chút xấu hổ.
Bất quá đem cậu nhận thành bạch nguyệt quang gì đó cũng thật sự là đủ rồi.
Đang nghĩ việc này nên giải quyết như thế nào, Cố Triều Từ nhận điện thoại xong, chú ý tới tầm mắt của cậu: ” Làm sao vậy?”
” Ngày hôm qua lúc trở về, bị chụp được, ngược lại không chụp được tôi, bất quá bọn họ hình như hiểu lầm tôi là bạch nguyệt quang của anh, anh xem có muốn giải thích một chút hay không, hoặc là để cho người ta rút khỏi hot search này?”
Cố Triều Từ ngồi xuống đối diện cậu, nhìn cậu: ” Không chụp được cậu, giải thích cái gì, hot search này có ảnh hưởng gì đến cậu không?”
Dung Ngọc lắc đầu: ” Không, không có ảnh hưởng gì.”
Dù sao mặt cậu cũng không lộ ra, ngoài giới thế nào cũng không đoán được trên đầu cậu.
Nghe cậu nói như vậy, Cố Triều Từ cúi đầu: ” Vậy thì không cần quản, tùy bọn họ nói.”
Dung Ngọc ngẫm lại nếu Cố Triều Từ không quan tâm, chuyện này thật sự không tính là chuyện gì, chỉ là: ” Anh thật sự có bạch nguyệt quang sao?”
Cố Triều Từ nâng con ngươi đen lên nhìn thiếu niên trong mắt mang theo thấp thỏm, chung quy có chút mềm lòng: ” Giả đó.”
Quả nhiên nghe được hai chữ này, Dung Ngọc thở phào nhẹ nhõm.
Cố Triều Từ rũ mắt mở Weibo ra, chuyển tiếp tin tức kia ——
Cố Triều Từ V: Tin đồn//# Bạch nguyệt quang… [Ảnh]…
Lúc này Hoa Tự Cẩm ở phòng làm việc chờ đợi kết quả, nhìn thấy tin tức này, tâm tình nhất thời trở nên vi diệu.
Mở khu vực bình luận, người giàu nhất vừa mới gửi tin nhắn xong, bình luận phía dưới liền tăng vọt, đây có lẽ chính là thứ hạng của người giàu nhất.
[ Chân thân tự mình chứng thực là lời đồn, xem ra người giàu nhất của chúng ta tất nhiên muốn độc thân đến cùng!! ]
[ Không biết vì sao, nhìn thấy ba Cố giàu có như vậy vẫn còn độc thân, tôi liền cảm thấy trong lòng cân bằng, ít nhất tôi cùng thủ phú cũng có điểm chung, chính là tất cả mọi người đều độc thân, ha ha! ]
[ Chỉ có tôi muốn nói, dựa vào thân phận ba Cố, loại tin tức này căn bản cũng không có khả năng xuất hiện ở trước mặt chúng ta, vì sao còn có thể tự mình xuất hiện đây? ]
[ Trên lầu phân tích tôi cảm thấy rất có đạo lý à, tôi không tin đến trình độ của ba Cố, còn có người dám truyền loạn scandal của anh ấy, vì sao trước kia không có, đột nhiên chiếc xe này cứ như vậy thuận lợi xuất hiện, có phải đây vốn là ba ngầm đồng ý hay không, chẳng lẽ ba đây là vì chuẩn bị công khai, trời ơi, tôi càng nghĩ càng cảm thấy là chuyện như vậy!!!!!? ]
[ Phía trên nói quỷ gì đó, tôi cư nhiên tin, dựa vào thân phận ba Cố, còn cần tự mình phát tán tin đồn sao, tôi tình nguyện tin tưởng hắn bị trộm acc! ]
[ Ba Cố chẳng lẽ không phải nên trực tiếp nói một câu rút đi hotsearch sao???? ]
[ Cho nên bạch nguyệt quang này thật sự tồn tại, chỉ là tạm thời không tiện cho chúng ta biết, vậy chúng ta liền làm bộ không biết là được rồi! ]
Hoa Tự Cẩm kích động siết chặt con chuột trong tay, quả nhiên, quả nhiên, người có loại cảm giác này không chỉ có một mình hắn!!!!
Quả nhiên nhóc con không nói thật với hắn, nhưng hắn đã tìm được búa, hừ!
Lúc này đoàn làm phim ” Nhất kiếm thành ma” nhìn thấy tin tức tâm tình mọi người cũng phi thường vi diệu, dù sao ngày hôm qua bọn họ đều là người chứng kiến chân tướng.
Trần Thị Kim đặt điện thoại di động xuống: ” Nói với tất cả mọi người, không đi lên mạng để nói bừa bãi, họ không muốn công khai, chúng ta giả vờ không biết.”
Bạch Nguyệt Bán gật đầu: ” Trong lòng mọi người đều rõ ràng cái gì nên nói cái gì không nên nói.”
Dù sao bọn họ cũng không đắc tội nổi người giàu nhất không phải sao.
Thẩm Bằng Lan nhìn chằm chằm tin tức kia, trong con ngươi đen tràn ngập hưng phấn, mở avatar Hạ Kinh Hồng: Hôm qua hơ khô thẻ tre, cậu cũng đi, sau đó còn tự mình đưa người về nhà, hôm nay tin tức tung ra chỉ nói bạch nguyệt quang là lời đồn, lại không giải thích quan hệ với người trong xe, em đoán bọn họ khẳng định ở cùng một chỗ, không nghĩ tới cậu cao lãnh một mình, sau khi yêu cũng có thể như vậy.
Hạ Kinh Hồng đã đọc được tin tức: Bằng Lan, chẳng lẽ em không phát hiện ra, em đã mấy ngày không quan tâm đến anh sao?
Thẩm Bằng Lan: Có phải không, hôm qua em không nói chuyện với anh sao, gần đây anh có phải quá mệt mỏi không, không có việc gì thì nhanh chóng nghỉ ngơi, đừng nói chuyện nữa, ngoan, em đi quay phim!!!
Hạ Kinh Hồng:…
Tôi có phải gặp khủng hoảng tình yêu không?
……
Dung Ngọc nhìn thấy tin tức Cố Triều Từ phát, cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cho rằng người đàn ông đang phủ nhận tin đồn về chuyện của bạch nguyệt quang.
Ăn xong thức ăn, ngoan ngoãn lên lầu nghỉ ngơi, cậu thật sự ngượng ngùng khi ở cùng một chỗ với anh.
Về phòng liên hệ với Hoa Tự Cẩm: Anh Hoa, khi nào chụp quảng cáo?
Hoa Tự Cẩm: Sao đột nhiên sốt ruột như vậy, nghỉ ngơi thêm hai ngày không tốt sao?
Dung Ngọc: Đột nhiên không có việc làm, cảm giác trong lòng trống rỗng, hắc hắc.
Hoa Tự Cẩm nhìn chằm chằm hai chữ “hắc hắc”, trong lòng thầm nghĩ một tiếng: ” Chột dạ đi.”
……
Ở nhà ba ngày, Dung Ngọc được Hoa Tự Cẩm thông báo bảo cậu đi quay quảng cáo.
Mấy ngày nay Cố Triều Từ cũng không phải rất bận rộn, dù sao mỗi lần Dung Ngọc từ trong phòng đi ra, đều có thể nhìn thấy anh ở phòng khách, hơn nữa không biết có phải lúc trước cậu cùng người đàn ông từng có tiếp xúc thân mật hay không, cậu có một buổi tối đi ngủ bỏ qua thời gian hôn, trái tim cũng không đau.
Ý thức được điểm này, cậu cố ý thí nghiệm, lúc này đây cư nhiên có thể kiên trì ba ngày.
Nói cách khác cậu và Cố Triều Từ thân mật tiếp xúc một lần có thể kiên trì ba ngày, nếu mỗi ngày thân mật tiếp xúc, thời gian tách ra sẽ càng lâu hơn, bất quá loại chuyện này, cùng hôn môi không giống nhau, đánh chết cậu cũng không dám cùng Cố Triều Từ nói, về sau hai chúng ta thân mật tiếp xúc một chút, cái này thành cái gì, cuồng sắc tình sao?
Bất quá điểm ấy cậu cũng không gạt người đàn ông, dù sao cậu cũng không đi hôn anh, Cố Triều Từ còn không biết sao, cậu dứt khoát liền đem kết quả thí nghiệm nói ra, chính là Cố Triều Từ nghe cậu nói xong, biểu tình có chút phức tạp.
Anh không hiểu rõ.
Sản phẩm mùa mới của CV có chủ đề phơi hè, địa điểm chụp là một khu nghỉ mát mới khai trương ở thành phố phía nam.
Biết muốn chụp ngoại cảnh bên kia, Dung Ngọc cố ý hỏi Hoa Tự Cẩm phải chụp bao lâu.
Hoa Tự Cẩm coi phản ứng này của cậu là người yêu đương không muốn tách khỏi người mình thích quá lâu: ” Nhiều nhất là hai ngày, nếu nhanh thì ngày hôm đó có thể kết thúc.”
” Hai ngày không được, nhất định phải cùng ngày trở về.”
Hai ngày thì thời gian không đủ, cho dù hôn nhiều một chút cũng không giải quyết được.
” Tôi cùng bên kia nói một tiếng, nếu như hôm đó chụp không xong chúng ta trở về trước, ngày mai lại qua.”
” Như vậy thì được.” Chỉ cần có thể nhìn thấy Cố Triều Từ là được.
Dung Ngọc theo bản năng nghĩ như vậy, cũng không ý thức được nghĩ như vậy có chỗ nào không thích hợp.
Hoa Tự Cẩm bên kia liên lạc xong, quay đầu dặn dò Dung Ngọc đi qua nhớ làm tốt chống nắng, đừng quay xong quảng cáo này phơi nắng đen người, quay đầu bôi bao nhiêu phấn cũng không trắng được.
Sau khi trở về, Dung Ngọc cùng Cố Triều Từ nói việc sắp ra ngoài chụp ngoại cảnh, người đàn ông nghe vậy cố ý hỏi một câu: ” Đông Hoa Lệ Cảnh ở phía nam?”
Dung Ngọc gật đầu: ” Là nơi này, nghe nói là khu nghỉ dưỡng vừa mới xây dựng, anh biết không?”
” Dự án của Cố thị.”
Cố Triều Từ tự nhiên nói, Dung Ngọc lại bị giật mình, người có tiền động một cái đều là hạng mục hơn trăm triệu sao?
Sáng sớm hôm sau, Cố Triều Từ nhìn Dung Ngọc nâng một cái vali nhỏ xuống, lông mày nhẹ nhàng nhíu lại: ” Không phải nói tối nay trở về sao?”
” Bên trong là quần áo thay giặt, còn có chống nắng, hôm nay tôi hẳn là sẽ về trễ một chút, tranh thủ chụp xong ngày mai sẽ không cần đi.”
Cố Triều Từ nghe được kem chống nắng, nhịn không được nói: ” Vì sao cố ý mang theo kem chống nắng, quảng cáo gì?”
” Quần lót của CV, chống nắng là người đại diện của tôi sợ tôi bị rám nắng.” Nói đến đây Dung Ngọc cười, nghe được tiếng còi nhắc nhở cậu của Hoa Tự Cẩm ở cửa, cùng Cố Triều Từ nói lời tạm biệt, xách vali đi ra ngoài.
Nhìn Dung Ngọc lên xe, Cố Triều Từ cầm điện thoại bấm số: ” Hôm nay đi Đông Hoa Lệ Cảnh thị sát, lại đây đón tôi.”
Dung Ngọc lên xe, Hoa Tự Cẩm mở miệng nói: ” Đã nói xong với Cố tiên sinh đúng không?”
Dung Ngọc gật đầu.
” Nói với hắn là cậu phát ngôn cho CV chưa?”
” Nói rồi, anh ấy hỏi tôi sao phải chống nắng, tôi nói phải chụp quảng cáo quần lót.”
Nghe Dung Ngọc nói như vậy, trong lòng Hoa Tự Cẩm căng thẳng: ” Hắn không nói cái gì chứ?”
” Anh ấy nên nói gì?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.