Edit: Điềm Điềm
**********************
Kết quả cuối cùng, giấy phép lái xe của Dung Ngọc bị trừ 6 điểm, và phạt tiền 1000 nhân dân tệ, chiếc xe bị kéo đi.
Cố Triều Từ gọi điện thoại cho Nguyên Tắc lái xe đến đón, Dung Ngọc giữ chặt tay áo người đàn ông: ” Đừng gọi Nguyên trợ lý, tôi gọi xe, chúng ta ngồi xe trở về đi.”
Trễ như vậy, Nguyên Tắc chắc là đã nghỉ ngơi, vì loại chuyện này mà gọi người đến, có chút không có tốt, hơn nữa cậu cảm thấy thật mất mặt!
Hơn nửa đêm cậu và Cố Triều Từ đứng trên đường lớn, bỗng nhiên có chút cảm giác không nơi nương tựa, đồng mệnh tương liên*, chỉ là vừa nghĩ đến thủ phạm là Cố Triều Từ, cậu lại cảm thấy không thể đơn giản buông tha cho người bên cạnh như vậy: ” Khụ, lúc anh đến cũng không có ai ngăn cản anh sao?”
*Cùng số mệnh thì thương xót nhau.
Cố Triều Từ kỳ thật nhìn thấy cảnh sát tới, cũng không nhớ tới việc xe cải tiến không thể chạy trên đường, dù sao số lần anh lái xe rất ít, anh cũng không cải tiến qua, cho nên lúc lái xe ra chính là nhìn biểu tình của Dung Ngọc khi nhận được món quà này.
” Không có.”
Nghe được hai chữ này, Dung Ngọc miệng bĩu môi: ” Dựa vào cái gì chứ.”
Cố Triều Từ bị bộ dạng này của cậu đáng yêu đến mức khóe môi cong lên: ” Đại khái do số mệnh đi!”
Dung Ngọc che ngực, vẻ mặt chịu không nổi: ” Anh nói như vậy đau tim tôi nè!”
Bất quá lời này cậu tin, bằng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-bach-nguyet-quang-cua-nha-giau-so-mot/1017692/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.