Edit: Điềm Điềm
**********************
Thẩm Bằng Lan nhìn vẻ mặt không đúng của Hạ Kinh Hồng, đưa tay kéo áo của người đàn ông: ” Anh làm sao vậy, nhìn thấy cái gì kinh ngạc như vậy?”
Hạ Kinh Hồng hoảng hốt phục hồi tinh thần lại, nghĩ đến mục đích Cố Triều Từ từ chối qua bên này, chỉ cảm thấy mình phát hiện ra một bí mật kinh thiên động địa, ổn định tinh thần đang bay bay: ” Bằng Lan, vừa rồi cùng em đối diễn là ai vậy?”
Đột nhiên nghe hắn hỏi thăm Dung Ngọc, Thẩm Bằng Lan sửng sốt một chút, sau đó nói: ” Dung Ngọc, anh không biết cậu ấy sao?”
” Chính là người cách đây không lâu trên mạng sao?” Chuyện Dung Ngọc khiêu khích Thẩm Bằng Lan hắn không phải không biết, vốn muốn ra tay giáo huấn một chút, kết quả bị Thẩm Bằng Lan khuyên can, cho nên hắn cũng không làm gì, chỉ nhớ rõ một cái tên, hôm nay rốt cục nhìn thấy người thật, vừa nghĩ đến người này rất có khả năng chính là bạch nguyệt quang của cậu, cả người Hạ Kinh Hồng thoạt nhìn có chút không tốt.
Thẩm Bằng Lan từ nhỏ cùng nhau lớn lên với hắn, hiểu rõ hắn giống như hiểu mình, Hạ Kinh Hồng có một chút khác thường y đều có thể cảm giác được: ” Rốt cuộc anh làm sao vậy, hôm nay sao lại kỳ lạ như vậy?”
Hạ Kinh Hồng hít sâu một hơi, tiến lại gần một tay ôm lấy y, mềm giọng nói: ” Nhanh, để anh ôm một chút.”
Thẩm Bằng Lan bị hắn làm cho mềm lòng, cười vỗ vỗ lưng hắn: ” Rốt cuộc là xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-the-bach-nguyet-quang-cua-nha-giau-so-mot/1017682/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.