Edit: Bún Bò.
Beta: xiaosiwoaini, nnminhchauu.
_____
(*) Gốc là "Ánh trăng liêu nhân" có nghĩa là: Ánh trăng mờ ảo đẹp đẽ, khiến lòng người thanh bình. Cũng có nghĩa là: cám dỗ, khiêu khích khiến người ta mê muội như ánh trăng.
Trong Lan Nguyệt Các, nghe xong báo cáo của ám vệ.
Theo động tĩnh truyền đến ở cách vách, cửa bị mở ra đóng lại.
Kinh Úc nhắm mắt.
Lúc này đầu hắn vô cùng nóng, nhưng trên người lại chảy mồ hôi lạnh, hắn liếc nhìn cửa sổ chưa khép lại nhưng không đứng dậy đóng.
So với những năm khổ cực trong lao tù, chút đau ốm này tiểu Úc Vương gia không để vào mắt, tắt đèn xong thì đi ngủ.
——
Lại một ngày mới, tiếng chim thanh thúy vang vọng giữa buổi sáng yên tĩnh nghe đặc biệt chói tai.
Nắng sớm mơ màng xuyên qua tán lá rậm rạp, từng tia rọi vào khung cửa sổ.
Chỉ thấy lông mi người trên giường hơi rung rung, sau đó bất động, một lúc lâu sau mới chậm chạp mở ra, tia nắng nhu hòa lơ đãng chiếu vào mặt anh, nhìn qua đặc biệt ôn hòa.
Nằm trên giường một lúc, anh lười biếng duỗi eo rồi ngáp một cái "Aaaaa" thật dài.
"Vương phi, người tỉnh rồi?"
Đột nhiên nghe thấy âm thanh, Tô Mạch giật mình không ngáp nữa, anh theo hướng tiếng nói nhìn sang: "Sáng tinh mơ, ngươi đến đây làm gì?"
"Tiểu nhân sợ lúc Vương phi dậy không có người hầu hạ nên mới đến sớm".
Tô Mạch thầm nghĩ, anh là một người đàn ông trưởng thành, hầu hạ cái gì mà hầu hạ.
Nhưng nghe Nhạc Đồng nói như vậy, thì chắc là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-phi-phao-phoi-cua-ngoc-vuong-gia/973606/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.