Buổi tối ngày hôm đó Trang Hàn không có về nhà ăn cơm, hắn muốn đi về, lại sợ nhịn không được nhớ tới chuyện đêm qua phát sinh. Nghĩ đến mình khỏa thân ngủ cùng Cố Tư cả đêm, buổi sáng ngày hôm sau còn giúp Cố Tư thay quần áo. 
Tưởng tượng đến cái này Trang Hàn liền có cảm giác hô hấp bắt đầu trở nên gian nan, sau khi trở về còn phải ngủ cùng cô trên một cái giường. Mình đã một ngày một đêm không ngủ, nếu tiếp tục không ngủ, phỏng chừng cơ thể sẽ chịu không được. 
Trang Hàn ở bên ngoài nhà hàng ăn cơm, tính toán tìm một khách sạn ở qua một đêm. Ngẫm lại cũng thật đáng thương, một tổng tài điều hành công ty lớn như vậy lại có thể không dám về nhà, đến tột cùng là nhân tính vặn vẹo hay là đạo đức suy đồi a... 
Trang Hàn một bên thở dài một bên ăn cơm Tây, điều duy nhất có thể an ủi hắn, phỏng chừng chính là hiện tại rất có tiền, muốn đi nơi nào ăn cơm liền đi nơi đó ăn cơm. 
Đang ăn, Cố Tư gọi điện thoại tới. 
“A Hàn.” Thanh âm Cố Tư ôn nhu nói: “Cơm sắp làm xong rồi, anh chừng nào thì trở về?” 
“Nga... Tôi không về, em ăn trước đi.” Trang Hàn nói: “Công ty rất bận, tôi đại khái sẽ làm việc đến khuya, em ăn cơm rồi nghỉ ngơi đi.” 
Cố Tư ở đầu dây bên kia trầm mặc một chút, lại nói: “Em chờ anh trở về rồi mới ngủ.” 
“Không cần.” Trang Hàn rối rắm nói: “Tôi cũng không biết khi nào mới có thể trở về, em 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-chinh-trong-cau-huyet-nguoc-van/185921/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.