*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Khi người ta chạm vào đồ vật gì đó đặc biệt nóng, đều sẽ run tay theo phản xạ. 
Cố Tư nhìn thấy trong mắt Lâm Duyệt Dung tràn đầy ý cười ác ý, đôi tay không kìm được mà run run một chút. 
Lâm Duyệt Dung lập tức thay đổi sắc mặt, cười lạnh nói: “Làm sao vậy? Bưng có mỗi chén canh cho tôi cũng không vui, cô muốn hất canh lên trên mặt của tôi sao?” 
“Không ạ.” Cố Tư hít một hơi thật sâu, trên tay hơi chuyển động, dùng ngón tay di chuyển tới đế chén, cố gắng để tay mình chiếm ít diện tích trên chén nhất có thể. Cho dù là như thế, nóng rát vẫn như cũ, cô cảm giác đau đớn trên tay một trận lại một trận truyền tới đại não, cả người không thể khống chế nổi mà run rẩy. 
Người hầu ở một bên liếc nhìn, trên mặt lộ ra một tia không đành lòng. Nhưng sau đó vẫn quyết định giả vờ như không phát hiện, cúi đầu đứng ở một bên. 
Thời gian trôi qua mỗi phút mỗi giây đều khổ sở như vậy. 
Trang Hàn từ trong thư phòng của Trang Ngôn đi ra, duỗi tay vỗ vỗ da đầu có chút tê dại, còn chưa có xuống lầu đã thấy Cố Tư đứng ở trước mặt Lâm Duyệt Dung không biết đang làm gì. Lúc sau xuống lầu bước đến bên cạnh Cố Tư, Trang Hàn hỏi: “Làm gì vậy?” 
Khóe miệng Lâm Duyệt Dung hơi nhếch lên, lộ ra một mạt ý cười thập phần đắc ý. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-chinh-trong-cau-huyet-nguoc-van/185916/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.