Nhìn hai người trước mắt, Kha Hải cảm thấy chính mình đã chịu một vạn điểm bạo kích. 
Trang Hàn làm bộ làm tịch nằm ở trên giường kêu lạnh, Cố Tư một lòng một dạ lo lắng Trang Hàn. Kha Hải thật sâu trầm mặc, sau đó hắn thiện lương nói: “Cần tôi mang một ly nước ấm tới uống không?” 
“Không cần.” Trang Hàn một ngụm cự tuyệt nói: “Tôi không khát.” 
Kha Hải còn khuyên hắn, “Uống chút nước ấm, trên người liền ấm áp lên.” 
“Thật sự không cần.” Trang Hàn chỉ nghĩ cùng Cố Tư đơn độc ở đây trong chốc lát, “Có Cố Tư ở đây, tôi rất mau liền không lạnh.” 
Kha Hải: “...” 
Kha Hải mặt không biểu tình đi ra ngoài, nhân tiện đem cửa phòng đóng lại. 
Trang Hàn cởi tây trang, mặc áo sơmi nằm ở trên giường, Cố Tư ôm Trang Hàn thỉnh thoảng xoa xoa cánh tay Trang Hàn, “Thế nào, còn lạnh không?” 
“Có em ở đây anh liền không lạnh.” Trang Hàn nghiêng người vùi đầu ở cổ Cố Tư, tâm cơ nói: "Anh còn tưởng rằng em không bao giờ muốn gặp anh." 
Cố Tư trầm mặc, bình thường dưới tình huống này nàng sẽ phải nói lời tàn nhẫn gì đó. Nhưng bộ dáng Trang Hàn yếu ớt như vậy là nàng chưa từng có gặp qua, cho nên những câu tàn nhẫn đó nàng như thế nào cũng nói không nên lời. Cuối cùng nàng thở dài thất bại nói: “Như thế nào sẽ, em sao có thể không nghĩ gặp anh.” 
“Nhưng là em vừa đi chính là đi năm tháng.” Trang Hàn chiếm cứ chủ động, “Em biết năm tháng qua anh là như thế nào trôi qua sao? Anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-chinh-trong-cau-huyet-nguoc-van/1486708/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.