Lâm Tô lạnh lùng nhìn Trang Hàn, nói: “Người đều đã muốn chết, cánh tay chân phế đi thì đã sao.” 
“...” 
Trang Hàn trò cũ trọng thi, “Vậy cậu hiện tại liền giết tôi đi, tôi tình nguyện sớm chết, cũng không muốn trước khi chết chịu tội.” 
Lâm Tô bình tĩnh nhìn Trang Hàn trong chốc lát, sau đó một tay cầm cà phê một tay bắt lấy cổ Trang Hàn nói: “Anh vẫn là thành thành thật thật uống xong rồi chờ chết đi.” 
Trang Hàn bị hắn uy mạnh mẽ như vậy, thiếu chút nữa sặc chết. Còn may lúc này điện thoại Lâm Tô vang lên, Trang Hàn mới miễn cưỡng nhặt về một cái mạng. 
Lâm Tô nhìn thoáng qua tên điện báo, sau đó hắn cầm điện thoại đi tới một chỗ ngoặt xa Trang Hàn nhất. Người gọi điện cho hắn là Bối Tư Thủ, Lâm Tô nhỏ giọng nói: “Làm sao vậy? Tình huống như thế nào?” 
Bối Tư Thủ nói: “Cậu để tôi đi theo người đàn bà kia lại đem tôi ném đi.” 
“Sao lại thế này?” Lâm Tô hỏi. 
“Cậu không phải để tôi đi tìm được nàng sau đó đi theo nàng, nhìn xem nàng có động tác nhỏ hay gì sao.” Bối Tư Thủ nói: “Chính là tôi căn bản từ lúc bắt đầu liền chưa thấy được người nàng, ngân hàng tôi cũng đi qua, không phát hiện nàng. Tôi nói cậu việc này cũng không đáng tin cậy nha? Tôi chính là đem đầu buộc ở trên lưng quần đi theo cậu làm, đến lúc đó vạn nhất tiền không đưa tới tay người cũng đi vào, tôi nói cho cậu biết tôi cũng sẽ không buông tha cậu.” 
“Yên tâm.” Lâm Tô thanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-chinh-trong-cau-huyet-nguoc-van/1486691/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.