Trang Hàn buông điện thoại, nhéo nhéo mũi. 
Trưởng phòng nhân sự nóng lòng biểu hiện chính mình, chân chó nói: “Trang tổng, ngài có muốn ăn gì không? Tôi đi chuẩn bị cho ngài.” 
Trang Hàn kỳ quái nhìn hắn một cái, chẳng lẽ trưởng phòng này là từ ban hậu cần chuyển tới? 
“Không cần.” Trang Hàn nói: “Cậu đi ăn đi.” 
Nói xong hắn bước đôi chân thon dài rời đi. 
Cố Sương xuống xe lặng lẽ đi theo sau Cố Tư, Cố Tư bởi vì không thể cầm túi, cho nên treo túi trên cánh tay. Nàng phảng phất không thường tới nơi này, ở công viên ngồi tới ngồi lui. Cố Sương càng ngày càng cảm thấy hưng phấn, Trang Hàn ở công ty ngay bên cạnh nàng lại không đi, tới nơi này lén lút nhất định không có chuyện tốt. 
Cố Tư tìm rất lâu mới tìm được cái đình hóng gió kia, địa phương rất hẻo lánh, bất quá thắng ở chỗ ít người. Nàng đem đồ ăn đặt ở trên bàn đá, ngồi ghế đá bắt đầu an tâm chờ đợi Trang Hàn. 
Ban đầu Cố Sương cho rằng nàng muốn gặp người nào, kết quả chờ mãi chờ mãi cũng không chờ người tới được. Cô giấu mặt trong bụi cỏ, cứ như vậy không dám có động tĩnh, liền thành cơm trưa cho muỗi. Trong chốc lát cô cảm giác cả người ngứa ngáy vô cùng, hận không thể dùng tay gãi vài cái trên người. 
Mà nhìn Cố Tư ngồi ở đình hóng gió nhàn nhã tự tại, chênh lệch thật sự quá lớn, khiến cô càng cảm thấy trên người ngứa không chịu được. 
Trang Hàn vẫn chưa đến, Cố Tư muốn gọi điện thoại cho hắn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-nam-chinh-trong-cau-huyet-nguoc-van/1486673/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.