Mỗi tối là lúc quán bar của Minh ca đông khách nhất, nhưng hôm nay, hắn quyết định đóng cửa sớm, bên ngoài thời tiết khô lạnh, Minh ca ngẩng đầu nhìn màn đêm, không biết giữa chừng có khi lại mưa.
Vào lúc này lại xuất hiện hai vị khách không mời mà đến.
10 giờ qua đi, bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Minh ca mở cửa, hai người nọ từ từ tiến tới gần, thiếu niên trẻ tuổi mặc áo đen gió cao gầy, bên cạnh là nam sinh nhìn khoảng tầm hai mươi, cười cười lộ ra răng nanh nhỏ, một thân điển trai phong độ trí thức.
"Canh thời gian chuẩn thật." Minh ca mở cửa, âm thầm oán một câu.
Hắn đối với nam sinh lạ mặt hiếu kì lia mắt nhìn nhiều vài lần.
"Tôi tên Phương Đăng, có ý định báo danh giúp đỡ quán bar, mong về sau được lão đại chỉ giáo nhiều hơn." Nam sinh tự mình giới thiệu, hắn cười cười nói tiếp với Minh ca, " Tôi cũng là người An Thành, nghe danh tiếng lão đại từ lâu."
"Tôi cũng chưa gặp cậu bao giờ." Minh ca trong lòng bĩu môi nói thầm, sau liền hoài niệm đối với người bên cạnh nhìn qua.
Mấy năm nay Tần Tự rốt cuộc làm cái gì, Minh ca cũng không biết.
Người nọ tựa như bốc hơi cùng không khí, thậm chí còn cắt đứt liên hệ với Minh, thẳng đến lúc về An Thành, mới vô tình gặo qua Tần Tự.
Anh tựa hồ có việc gấp, lúc rời đi một câu giải thích cũng không có, Minh ca lúc nào cũng sợ Tần Tự ở bên ngoài nhiễm lạnh, thẳng đến khi anh trở về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-my-nhan-benh-em-gai-cua-vai-ac/1664089/chuong-46-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.