Edit: Đào Tiên.
- --
Lộc Niệm thực sự sợ ngây người khi nghe được những lời này của anh.
Tần Tự ngược lại đã bình tĩnh hơn: “Tên họ Lâm kia đã lừa gạt rất nhiều người”.
Lâm Tuấn Nhuận nhìn bên ngoài thật thà nhưng thực ra đạo đức cá nhân cực kỳ không thích hợp. Lâm gia có điều kiện, Lâm Tuấn Nhuận lớn lên cũng coi như tạm được, lại dựa hơi sáng của trung học phụ thuộc, ra ngoài có thể lừa được khối người.
Từ khi học sơ trung hắn ta đã bắt đầu có bạn gái, hàng ngày bắt cá hai tay. Lâm Tuấn Nhuận thường xuyên nhắm mục tiêu vào các cô gái khác trường, có điều, sau khi có cơ hội tiếp xúc với Lộc Niệm, hắn ta đã cắt đứt với tất cả bọn họ.
Việc cắt đứt sau đó, cũng không đại biểu có thể lau sạch dấu vết trước kia.
Có điều, chuyện này không liên quan đến Tần Tự. Anh không quan tâm đến cuộc sống cá nhân của người khác, cũng không rảnh đi quản thúc họ.
Chỉ là hiện tại...... Anh không thể mặc kệ được.
Lộc Niệm: “...... Sao tự dưng anh lại quan tâm đến chuyện của em?”
Sau khi nhận ra bộ mặt thật của Lâm Tuấn Nhuận, cô có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không hẳn là quá kinh ngạc. Thế nhưng, Tần Tự cư nhiên lại quan tâm đến loại sự tình này mà cố ý nói với cô, cái này còn khiến cô khiếp sợ hơn.
Anh sợ cô bị lừa sao?
Tần Tự có lương tâm như vậy từ bao giờ thế?
Vành tai thiếu niên vẫn hơi hồng hồng, ngoài mặt thì lạnh lùng nói: “Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-my-nhan-benh-em-gai-cua-vai-ac/1664064/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.