(P/s: Tuyển edit và beta. €€)
Tần Tự không nói gì.
Thân thể Lộc Niệm không tốt, là chuyện cậu sớm biết, nhưng trước kia chưa bao giờ nhìn thấy cô tiều tụy như vậy.
Ba người Hứa gia có nói qua, nói cô ở nước ngoài sinh bệnh, cho nên sau khi về nhà, đại tiểu thư Lục gia là ma ốm, chuyện này đối với bọn họ một chút cũng không hiếm lạ, cho nên không nói rõ,cậu không nghe được tỉ mỉ tình huống.
Thiếu niên rũ mắt, trầm mặc không nói, đến gần một chút, mắt đen nhìn cô, hình như muốn cẩn thận chỉnh cô một lần.
Lúc trước cậu nghĩ rất nhiều lần, khi gặp lại cô, nên bày ra thái độ như thế nào, nên nói cái dạng gì, cuộc đời cậu một là hận bị lừa gạt, hai hận bị đáng thương, theo lý thuyết hẳn là nên sinh khí, sau đó càng thêm chán ghét.
Nhưng mà, suy nghĩ rất nhiều, lúc thật sự nhìn thấy, cái gì cũng không nói.
Lộc Niệm nhớ tới Tần Tự của ngày thường đối với cô tránh còn không kịp, mỗi lần đều hận không thể đứng cách xa một dặm, hiện tại cô bị bệnh, ngược lại còn dựa gần một chút, không biết cậu ta rốt cuộc nghĩ như thế nào nữa.
“Sẽ lây bệnh……” Cô nhịn không được nhắc nhở.
Thiếu niên không biết suy nghĩ cái gì, nghe được những lời này của cô hình như mới lấy lại tinh thần, quay mặt đi, ngữ khí cứng rắn, “…… Tôi không giòn như cậu.”
Lộc Niệm, “…… A.” Nghe xong câu nói lạnh như băng này, trong lòng Lộc Niệm trợn trắng mắt, nhưng thật ra tâm đã thả vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-my-nhan-benh-em-gai-cua-vai-ac/1664052/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.