Gắp được năm sáu cái, toàn bộ đều đưa cho Khương Lan. Nhìn di động, 8 giờ rưỡi.
Đã phát sóng trực tiếp hơn hai giờ.
Hai người cũng nên trở về.
Lục Di Trình không nói lời nào, anh cảm thấy thời gian trôi thật nhanh, cái gì cũng chưa làm mà giờ Khương Lan phải trở về rồi. Chỉ có thể để cô mang theo mấy con gấu bông này về thay anh ở bên cô.
Với Vãn Thu nói: "Hai ngày này con được nghỉ hả?"
Lục Di Trình nhìn Khương Lan gật gật đầu, anh hy vọng Khương Lan có thể mở miệng níu kéo anh.
Nhưng Khương Lan không có.
Lục Di Trình có thể cảm giác được, Khương Lan không thực sự vui vẻ, ngay cả khi gắp được gấu cũng không vui mừng như trước kia, anh không biết chuyện gì đã xảy ra làm Khương Lan trở lên như vậy.
Với Vãn Thu hỏi: "Con đang ở trường hả, bên đó có giới nghiêm gì không?"
Ký túc xá Thanh đại tương đối cũ, nghỉ hè muốn tắm rửa cũng không tiện, Khương Lan liền ra ngoài thuê một phòng đơn chung cư, sống tạm hai tháng hè.
Lục gia có tiền, Lục Di Trình không đến mức sống trong ký túc xá, nhưng nghe Với Vãn Thu hỏi như vậy, Lục Di Trình lập tức trả lời: "Vâng, 10 giờ đóng cửa, không có việc gì, con ở bên ngoài ngủ tạm một đêm là được rồi."
(Chỗ này không biết tác giả có nhầm lẫn gì không, từ trường đến chợ đêm chỉ 30 phút mà giờ mới 8 rưỡi thì có thể về kịp trước giờ đóng cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-moi-tinh-dau-cua-nam-chu-ta-cung-me-chong-tro-thanh-cp-bao-do/2650796/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.