Khương Lan ăn một bát canh cá cải chua cảm thấy khá ngon, nhưng không đủ cay. Lục Di Trình gắp một miếng cá liền nhíu mày.
Khương Lan thầm nói "đáng đời", nhìn thấy hắn như vậy cô ăn càng ngon hơn.
Đang lúc ăn cơm, Lục Di Trình nhận được một cuộc điện thoại, liền đi ra ban công nói chuyện hai phút, trở về nói: "Hạng mục có chút vấn đề, con phải trở về ngay."
Với Vãn Thu: "Vậy để mẹ gọi tài xế."
"Vâng," Lục Di Trình nhìn Khương Lan, thấy cô phát ngốc liền nói: "Mau ăn cơm đi."
Khương Lan tiễn Lục Di Trình xuống lầu, chỉ một đoạn đường, cũng không có cameraman đi cùng. Lục Di Trình nắm tay cô, nói: "Tuần sau anh sẽ đến đưa em đi bệnh viện làm kiểm tra."
Khương Lan nói: "Tôi cũng có thể tự đi, đi với anh dễ phát sinh hiểu lầm không cần thiết."
Vạn nhất bị chụp lén, vậy xong đời.
Lục Di Trình: ".. Em suốt ngày chỉ biết nghĩ lung tung."
"Còn giận? Vì anh hôn em?"
"Ai bảo anh đột nhiên hôn."
Lục Di Trình cười, "Anh biết rồi, thật là, trước kia em làm vậy với anh, anh cũng có nói gì đâu.."
Khương Lan đã sớm bị hắn làm phiền chết, "Đừng nhắc đến chuyện trước đây nữa."
Lục Di Trình: "Không nhắc thì không nhắc. Vậy về sau buổi tối phải gọi video cho anh, có chuyện gì cũng phải nói cho anh biết, nếu không tìm mẹ anh cũng được."
Khương Lan a một tiếng, "Mỗi ngày đều gọi?"
Lục Di Trình gật gật đầu, "Ừ, còn phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-moi-tinh-dau-cua-nam-chu-ta-cung-me-chong-tro-thanh-cp-bao-do/2650783/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.