Từ Hinh đen mặt, nhanh chóng nhìn xem ai dám nghe lén. Thấy khuôn mặt Gia Lâm ở trước cửa, ông hơi nhíu mày. Nhà họ Từ có ba chị em, Từ Hinh là em út, chị hai là Từ Tịnh Kỳ - mẹ Phong Lư, còn Gia Lâm là con của chị cả. Tiếc rằng chị cả và anh rể đã qua đời từ rất sớm, ông trở thành người nuôi dưỡng Gia Lâm từ lúc lọt lòng cho đến khi trưởng thành. Hiện tại Từ Hinh chỉ mới 36 tuổi, đủ để hiểu trách nhiệm của người cậu trẻ này lớn thế nào.
(Cho những ai không nhớ: Gia Lâm tên đầy đủ là Từ Gia Lâm, đã giới thiệu từ chương 10.)
Thư ký của Từ Hinh lập tức nhận lỗi: "Là sơ suất của tôi, tôi đã cố gắng ngăn cản cô ấy nhưng...”
Từ Hinh đưa tay kéo Gia Lâm dậy rồi lạnh nhạt nói: "Đừng để việc này xảy ra thêm lần nào nữa.”
Thư ký biết rõ tính cách của Từ Hinh, ông nói câu này chứng tỏ không quá tức giận. Vậy nên cô thư ký liền nhanh chóng cúi người rời đi.
Sau khi thư ký ra ngoài, Từ Hinh nhìn chằm chằm Gia Lâm. Cô cúi đầu ngượng ngùng, mình chỉ hóng hớt một chút để tí đi mách lẻo với Hạ Nhiên, ai ngờ lại bị bắt tại trận.
Gia Lâm ném cho Phong Lư một ánh mắt cầu cứu. Nhưng anh không hề muốn dính dáng đến đôi cậu cháu oan gia này, Phong Lư giả vờ không nhìn thấy rồi nhanh chóng đi ra ngoài.
Từ Hinh cười nhạt hỏi đứa cháu gái đang khúm núm ở cửa: "Cháu rất rảnh?”
Gia Lâm ngước nhìn ông cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-moi-tinh-dau-cua-nam-chinh/1250031/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.