Editor: Yên La
- --
Tài xế khởi động, chiếc xe hơi màu đen dài lại điệu thấp lại xa hoa vững vàng lăn bánh.
Phó Kiêu vươn tay, cảm nhận chút ấm áp từ lòng bàn tay truyền tới, loại cảm giác này cực kỳ xa lạ nhưng cũng không quá khó chịu.
Tài xế đi theo Phó Kiêu rất nhiều năm, thấy tâm trạng hiện tại của hắn cũng không tồi, đánh bạo nói: "Giám đốc Phó muốn nuôi con mèo này à?"
Phó Kiêu xách phần da sau cổ của mèo con lên, miêu đồng tựa như đá quý nhìn thẳng vào hắn, mặc cho ai cũng không thể kiềm chế mà thốt lên câu "Đáng yêu quá đi".
Nhưng nội tâm hắn cứ trơ ra. Thứ nho nhỏ như vậy, lại nhu nhược như vậy, nhìn đã thấy kiều khí. Hắn không thích mấy thứ nhu nhược.
Tùy ý vứt mèo con sang một bên, Phó Kiêu không thèm để tâm: "Biệt thự còn nhiều chỗ mà, tìm đại cái góc nuôi nó là được." - cùng lắm là mời thêm một người chuyên môn chăm sóc cho nó.
Đang không kiềm chế được bản năng liếm liếm chi trước của mình, mèo con mở to hai mắt.
Cái gì?
Hắn định vứt cậu vào xó á?
Không được, đùa kiểu gì vậy?
Mèo con run run bộ lông xù, đứng lên, lấy ra toàn bộ dáng vẻ hiện ngang, uy phong lẫm lẫm lượn một vòng trước mặt Phó Kiêu.
Mau nhìn đi, bổn meo meo đẹp trai như vậy, phàm nhân ngươi sao có thể vứt bổn meo meo vào xó chứ hả?
Nhưng vừa nhấc móng vuốt trái nho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-meo-cua-vai-ac/2546534/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.