Diệp Phạm sẽ vẫn nhớ, lúc này đây không quá nóng bức.
Cô cầm hoa cưới, đứng dưới ánh mặt trời, trông thấy Hạ Hàn. Âu phục và giày da của anh, cùng áo cưới của cô tôn lên lẫn nhau.
Cuối cùng bên kia là bục để thực hiện nghi thức, Hạ Hàn đứng ở nơi đó nhìn qua Diệp Phạm, phía sau anh là biển xanh thẳm.
Ánh mắt của anh cực đen, đáy sâu trong ánh mắt vây quanh cô. Trong mắt của bọn họ, đều không nhìn thấy người khác nữa.
Giản Lan nhìn Diệp Phạm, Diệp Phạm mặc áo cưới, từng bước một hướng phía trước đi tới. Giản Lan yên lặng nhìn xem, cái mũi chua chua, rơi lệ.
Diệp Phạm đi tới bước này, trải qua quá nhiều trắc trở, con bé trưởng thành một người ưu tú như vậy. Mình vì con bé kiêu ngạo, cũng vì con bé mà đau lòng.
May mắn thay, Diệp Phạm gặp được tình yêu đích thực của đời mình, hiện tại còn có nhiều người quan tâm con bé như vậy, bảo vệ con bé.
Giản Lan suy nghĩ phức tạp, cuộc sống trước đó của Diệp Phạm, bà đã bỏ qua. Sau này, bà sẽ nhìn xem Diệp Phạm hạnh phúc, vui vẻ trôi qua cả đời.
Hạ lão thái thái ngồi ở bên cạnh, bà nhìn xem Diệp Phạm cùng Hạ Hàn, khóe mắt cũng cảm thấy ẩm ướt.
Ngay từ đầu lúc bà biết trong lòng Hạ Hàn đã có người mình thích, trong lòng bà là rất cao hứng. Bởi vì bà biết, người mà Hạ Hàn thích, nhất định phi thường ưu tú.
Sự thật chứng minh, Diệp Phạm so với trong tưởng tượng của bà còn ưu tú hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ruot-nhan-vat-phan-dien-phat-he-hang-ngay/725836/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.