Sau khi giáo viên xem hết tất cả vũ đạo của mọi người, nói: "Đêm nay đã phải so tài rồi, mọi người thả lỏng một chút."
Thời gian trôi qua, rất nhanh tới chạng vạng tối, rất nhiều người vì muốn dáng người càng thêm tinh tế, nên không ăn cơm chiều. Diệp Phạm không đói bụng, cũng chỉ ăn vài miếng.
Sau đó bọn họ được thợ trang điểm đưa đi trang điểm. Nhạc Thược đã trang điểm xong, ngồi ở trước gương nhìn chính mình. Lần này cô ta trang điểm đặc biệt để thợ trang điểm làm rất cẩn thận. Người chuyên gia trang điểm này trình độ không tệ, Nhạc Thược đối tay nghề của cô ấy phi thường hài lòng.
Nhạc Thược đưa tay, sờ lên búi tóc của mình, khóe miệng mang theo ý cười.
Lúc này, có một người từ ngoài cửa đi vào, Nhạc Thược từ trong gương liếc qua thân ảnh của người nọ, ý cười trên khóe miệng của cô ta lập tức ngưng lại. Tia sáng chiếu lên mặt Diệp Phạm, đuôi mắt của Diệp Phạm có chút kéo dài, trang điểm lại nhàn nhạt, màu môi thêm một chút đỏ thanh lịch.
Diệp Phạm mặc một bộ váy dài màu lam nhạt, càng thêm nổi bật lên làn da trắng như tuyết của cô. Tóc đen nhánh buộc lên, chỉ là đơn giản búi tóc lên, trên tóc đính thêm vài hạt châu lam nhạt. Vẻ đẹp của cô chậm rãi hiện lên, càng nhìn càng không thể chuyển dời ánh mắt. Khí chất xuất chúng, lộ ra một tia thanh nhã.
Động tác của Nhạc Thược cứ như vậy cứng đờ ở đó. Cô ta tức giận nhìn Diệp Phạm, đáy mắt tất cả đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ruot-nhan-vat-phan-dien-phat-he-hang-ngay/725761/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.