Diệp Phạm vươn hai tay, vòng qua người Hạ Hàn. Động tác của cô hơi kì lạ nhưng vừa vặn biểu hiện được sự vụng về của nữ chính trong chuyện giường chiếu của bộ phim.
Tiếng cười cực thấp cực nhẹ, Hạ Hàn đè thấp giọng nói: "Gấp cái gì?"
Bốn phía mê man, giọng anh vốn trầm lại càng trầm đến mê người.
Tay Hạ Hàn vòng lấy kéo Diệp Phạm vào ngực.
Cách một lớp áo lót cực mỏng, tay Hạ Hàn vẫn che chắn trên người cô. Lòng bàn tay anh mang vết chai mỏng, có vẻ hơi thô ráp.
Không khí thật sự quá yên tĩnh. Diệp Phạm dựa vào ngực Hạ Hàn, nghe được tiếng tim đập của anh như sấm rền ngày mùa hè, từng tiếng từng tiếng.
Hạ Hàn ôm Diệp Phạm, hai người cùng nhau nằm xuống.
Đệm dưới giường mềm mại vô cùng, Hạ Hàn thản nhiên cong môi, trong mắt anh mang theo ý cười như có như không, cúi người về phía Diệp Phạm.
Hạ Hàn nhìn Diệp Phạm, một tay khác mò đến chiếc bàn ở đầu giường. Chỗ đó có một chiếc đèn, ngón tay thon dài của anh chạm vào công tắc, tắt đèn trong phòng.
Ánh đèn đột nhiên biến mất, căn phòng lập tức chìm trong bóng tối.
"Cắt." Đạo diễn hô một tiếng. Ông dường như vô cùng hài lòng trước hiệu quả của đoạn diễn này, vỗ tay mấy lần.
Mặc dù Hạ Hàn và Diệp Phạm đều là lần đầu tiên diễn cảnh giường chiếu nhưng biểu hiện của hai người thật sự đáp ứng đượcp điều đạo diễn chờ mong.
Diệp Phạm có thể cảm giác được, bàn tay ấm áp của Hạ Hàn nhanh chóng rời khỏi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ruot-nhan-vat-phan-dien-phat-he-hang-ngay/257411/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.