*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Sau khi Ngụy Kiến Hoa về thì trong nhà có thêm một người làm việc, vẫn là Hà Hiểu Vân và Phùng Thu Nguyệt phụ trách nấu cơm. 
Giữa trưa, hai người dùng thịt khô còn từ năm ngoái xào với cọng tỏi non*, xào bầu và nấu canh cải. 
*腊肉炒蒜苗 
Hà Hiểu Vân theo thường lệ trước tiên đem cơm đến chỗ mấy người Vương Xuân Hoa rồi lại đi bờ sông, hai anh em Ngụy Kiến Vĩ và Ngụy Kiến Hoa làm một chỗ. 
Diện mạo Ngụy Kiến Hoa có đặc trưng của người Ngụy gia mày rậm mắt to, có nét phấn chấn của người thiếu niên, Hà Hiểu Vân cảm giác nhìn cậu ấy là có thể đoán được bộ dáng sau này của Ngụy Viễn Hàng ở tuổi này. 
Không giống với những người khác trong Ngụy gia ít nói, Ngụy Kiến Hoa nói rất nhiều, điểm này Ngụy Viễn Hàng rất giống với chú mình. 
"Cơm hôm nay thơm quá, tay nghề nhị tẩu và đại tẩu thật tốt." Cậu rõ ràng đói cồn cào, miệng đang nhanh chóng và cơm nhưng cũng không quên nịnh bợ. 
Hà Hiểu Vân cảm thấy tiểu tử này so người nào đó chỉ biết ăn thì biết điều hơn hẳn, chí ít người ta còn biết đạo lý cắn người miệng mềm*. 
*xuất phát từ câu 拿人手短, 吃人嘴软 /Ná rén shǒu duǎn, chī rén zuǐ ruǎn/: nhận được lợi ích từ người khác phải nể mặt người ta 
Cô nghe trong lòng thoải mái, bưng đĩa thịt lên xớt vào trong chén Ngụy Kiến Hoa, vốn không bao nhiêu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh-truyen-nien-dai/220355/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.