Sau khi Hương Vũ đi vào liền thấy hầu gia vẫn chưa đi ủng, cứ ngồi trước giường với vẻ mặt nặng nề như vậy, tóc cũng không chải, khoác trên mình trung y màu trắng nhiều nếp gấp, dáng vẻ kia hoàn toàn không có nửa điểm giống Định Viễn hầu uy phong lẫm liệt năm nào.
Hầu gia nhìn thấy nàng tiến vào cũng không thèm ngước mắt, lạnh lùng nói: "Nàng vừa chạy đi đâu?"
Hương Vũ mím môi không nhịn được cười, tiến tới ôn nhu nói: "Hầu gia tốt, thiếp còn có thể đi đâu? Chẳng qua chỉ quay về viện một chuyến mà thôi."
Hầu gia nhìn nàng chằm chằm, hỏi: "Nàng về viện làm gì?"
Hương Vũ: "Hôm nay nghe nói hầu gia bị bệnh, thiếp liền vội vàng chạy tới. Nhưng cũng vì đến quá vội vàng, chỉ e có một số việc chưa căn dặn nha hoàn bọn họ, sợ các nàng ẩu tả, nên thiếp mới quay về dặn dò bọn họ một phen."
Lúc này sắc mặt hầu gia mới khá lên: "Không có người đắc lực nào sao? Không phải Bạch Giản ở đó à? Hay là ta lại phái một quản gia nương tử khác đến?"
Hương Vũ vội nói: "Cái này không cần thiết, Thu Nương và Bạch Giản đều rất có năng lực, chẳng qua là do thiếp đi quá vội, sợ có một số việc các nàng không thể tự quyết, nên mới quay về dặn dò một chút, hầu gia không cần phái người đến cho thiếp đâu."
Hôm nay, nàng đang nghĩ đến chuyện chuyển bạc ra ngoài, nếu như phái quản gia nương tử gì đó tới, bị theo sát chòng chọc, há chẳng phải sẽ lộ tẩy hết sao?
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-nu-chu/1690602/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.