Hiện giờ, chữ cậu biết còn chưa đủ để tự đọc sách, đọc sách chủ yếu là xem hình, sở dĩ cậu lấy cuốn tạp chí này là do những quân nhân mặc quân phục trên bìa.
Trần Vân cầm lấy cuốn tạp chí kia, nhìn: “Tạp chí này tên là “Kiến thức hàng không”, vệ tinh trên hình là vệ tinh nhân tạo đầu tiên của nước ta là Phương Đông Hồng số một.”
Vào tháng bốn năm nay, thời điểm Trung Quốc phóng thành công vệ tinh nhân tạo đầu tiên, cả nước vui mừng, một số vấn đề của “Kiến thức hàng không” cũng đều có liên quan đến vệ tinh.
Thiết Trụ nhớ rõ chuyện này, lúc ấy loa trong thôn phát nhạc của Phương Đông Hồng, sau đó còn chiếu phim, cậu đã vụng trộm đi xem, thật đẹp.
Tạp chí hàng không này dùng hình ảnh Phương Đông Hồng số một làm mặt bìa, chủ yếu giới thiệu Y Nhĩ 14- máy bay vận tải dân dụng hành trình ngắn. Nói về tốc độ bay, tầm bay, số lượng hành khách, còn có nguyên tắc hoạt động của máy bay.
Thiết Trụ chưa từng nhìn thấy máy bay, trong đầu cậu rất khó để tưởng tượng ra hình ảnh cụ thể. Khi nghe Trần Vân đọc tạp chí, cậu vừa khát vọng vừa nghi hoặc.
“Cánh của máy bay có giống cánh chim không ạ?”
“Không giống nhau, cánh của máy bay không thể di chuyển.”
“Vậy làm sao nó bay được?”
“Bằng cách đốt dầu hỏa hàng không để tạo lực đẩy.”
Vẻ mặt Thiết Trụ tràn đầy khó hiểu.
Trần Vân sờ đầu cậu: “Về sau con học thêm nhiều kiến thức sẽ biết.”
Thiết Trụ đăm chiêu, suy nghĩ một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-nien-dai-van/4017065/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.