Bầu không khí trong phòng đang ngưng trệ.
"Chúng ta hình như mười năm rồi không gặp lại nhau a?" Khương Tân Tân miễn cưỡng mở miệng, phá vỡ bầu không khí tĩnh mịch trầm mặc.
Cô vừa mới mở miệng, những bạn học khác do dự lại do dự, cuối cùng có người không thể ngăn chặn lòng hiếu kỳ của mình, mở miệng hỏi: "Tân Tân, hai vị này là?"
Khương Tân Tân cười nói: "Mọi người chớ để ý, là bảo tiêu nhà tôi. Về sau quen thuộc là tốt."
Các bạn học đang ngồi ở đây âm thầm kinh ngạc.
Đầu năm nay cần mời bảo tiêu sao, đó là người gì a? Với lại hai bảo tiêu này nhìn bọn họ bằng ánh mắt như nhìn người chết là chuyện gì xảy ra, còn làm người ta cảm thấy chỉ cần một giây thôi sẽ đem bọn họ nhào nặn thành viên thịt là sao a!
Ánh mắt của Doãn Quan Lâm vẫn không thể tin nhìn chằm chằm cô: "Tân Tân, cậu không phải đang làm ở công ty Vị Mỹ sao?"
"Đúng vậy a." Khương Tân Tân không e dè thừa nhận: "Lần trước không có nói cho cậu biết, bởi vì cuộc sống của tôi quá nhàm chán nên muốn tìm việc để vui một chút, tìm công ty làm kiêm chức, một tháng đi làm ba bốn ngày đi. Cậu không biết tôi làm kiêm chức sao? Nếu mỗi ngày đều phải đi làm, vậy thì không vui rồi, tiên sinh nhà tôi cũng sẽ không đáp ứng."
Đôi mắt đẹp của Khương Tân Tân lưu chuyển, cười khẽ một tiếng: "Quản lý Doãn, ngại ngùng a, chồng tôi nói, con người của tôi quá đơn giản, không hiểu hiểm ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-nam-chinh-thanh-xuan-vuon-truong/396465/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.