Thế giới này còn tồn tại học bá như Chu Minh Phong sao?
Khương Tân Tân nhìn thấy bài đã được giải, không khỏi rơi vào trầm tư, chuyện gì xảy ra a? Tính toán thời gian một chút, anh đã tốt nghiệp vài chục năm đi, vì cái gì mà đề bài cô không nghĩ ra anh lại làm được? Còn nhớ rõ trình tự giải nó nữa?
Đương nhiên, cô không thể biểu đạt nghi vấn của mình.
Dù sao người đàn ông này là lão Versailles, nếu như cô hỏi, không chừng anh còn vụng trộm đắc ý đó.
Khương Tân Tân không chỉ cần lời giải bài này chi tiết, cô sợ Chu Diễn sẽ hỏi mình, rồi cái gì cô cũng đều không biết, nên bây giờ cô đang từng bước tìm hiểu, đến lúc bản thân hoàn toàn lý giải được, lúc này mới một lần nữa chép ra nháp cho cậu.
Lúc sơ trung Chu Diễn là học bá, đã không học tập mấy năm rồi, bây giờ muốn học nhất định sẽ gặp khó khăn, huống chi chỉ còn đúng một năm. Suy nghĩ kỹ một chút, đây là chỗ mà Khương Tân Tân cảm thấy hợp lý vì nó là sách vườn trường ngọt văn, mặc dù Chu Diễn thông minh, nhưng đầu năm nay học sinh kia có mấy ai ngốc đây, cậu đã không học mấy năm, trong nguyên tác, cậu được nữ chính cổ vũ nên hạ quyết tâm tự cường, chỉ còn một năm nên rất khó khăn đuổi kịp mọi người, may là hơn điểm tiêu chuẩn 2 điểm, có thể nói là phi thường kinh diễm.
Chính là như vậy, Khương Tân Tân mới cảm thấy tác giả mở bàn tay vàng cho Chu Diễn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-nam-chinh-thanh-xuan-vuon-truong/396460/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.