Sau khi Chu Minh Phong rửa tay xong, Khương Tân Tân rất tri kỷ đưa khăn cho anh lau tay. 
Hai người cùng đi ra khỏi phòng rửa tay nhỏ hẹp, ánh đèn điện của cửa hàng tiện lợi đang sáng tỏ, hơi lạnh cũng đã khôi phục trở lại, không còn là lò hấp giống như trước đó. Chu Minh Phong không để lại dấu vết nhìn Từ Tòng Giản đang bận tới bận lui ở kệ hàng, rồi lại nhìn về phía Khương Tân Tân, hỏi: "Cùng nhau về nhà?" 
Khương Tân Tân gật đầu, lùi bước nhẹ nhàng đi đến bên cạnh Từ Tòng Giản: "Hôm nay đóng cửa tiệm sớm một chút đi, còn nữa không nên quên ăn cơm tối. Cậu bây giờ đang độ tuổi lớn, nên thức đêm ít thôi nghỉ ngơi nhiều vào, ba bữa cơm cũng phải có quy luật." 
Đây là do Khương Tân Tân học được từ Chu Minh Phong. 
Đó chính là vĩnh viễn không nên keo kiệt mà phải quan tâm nhân viên của mình. 
Suy nghĩ kỹ một chút, từ lúc xuyên sách tới đây, Từ Tòng Giản là nhân viên đầu tiên của cô, về sau không biết cô sẽ có bao nhiêu nhân viên, cậu vĩnh viễn vẫn chiếm vị trí đầu tiên. Như vậy, cô thân là bà chủ, chẳng lẽ không nên quan tâm cậu nhiều hơn một chút sao? Với lại cậu thực sự đáng giá để người khác quan tâm, thành tích tốt người còn thông minh, còn hiểu chuyện nữa, biết vì gia đình mà phải gánh chịu đủ mọi việc lớn nhỏ. Người như thế có ai không thích đây? 
Từ Tòng Giản đang ngồi xổm xuống, nghe thấy vậy liền ngẩng đầu nhìn về phía Khương Tân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-nam-chinh-thanh-xuan-vuon-truong/396446/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.