Bởi vì cái gọi là rượu tráng sợ người gan. 
Vào thời khắc ý trí không hề thanh tỉnh, giờ phút này Khương Tân Tân triệt để lộ ra nguyên hình. Cô chỉ coi người đàn ông ở trước mắt này là con mồi, về phần tên họ anh là gì thật sự không quá quan trọng. Bốn mắt nhìn nhau, Khương Tân Tân không tị hiềm, Chu Minh Phong lại như cũ nhìn cô chăm chú, có lẽ là quá mức chuyên chú, anh không có buông ra cái tay ôm eo của cô ra. 
Anh cứ trầm mặc nhìn cô chăm chú, ánh mắt chuyên sâu, có một loại không rõ ý vị. 
Khương Tân Tân cũng không nhụt chí. 
Trước khi xuyên sách có vài đoạn tình cảm lưu luyến, cũng từng có lần cô chủ động. Bất quá cô sẽ không chủ động theo đuổi, chỉ đi trêu chọc những người đàn ông có khả năng hứng thú với cô, tiếp theo liền triển khai kế hoạch theo đuổi. Nhân sinh ngắn ngủi mấy chục năm, đương nhiên phải làm chính mình vui vẻ rồi, đối với Khương Tân Tân mà nói, cái quá trình "Đi săn" này khó lắm bắt được, vào lúc quan hệ nam nữ mập mờ, anh kéo tôi đẩy mới là lúc động lòng người nhất, đến khi vào giai đoạn quan hệ tình cảm, ngược lại thiếu đi một loại vui vẻ. 
Khương Tân Tân chủ động rời khỏi ngực của anh, cười hì hì vuốt mặt nước, nghiêng đầu nói ra: "Dù sao hiện tại còn sớm, chúng ta chơi một trò chơi đi?" 
Chu Minh Phong vẫn trầm mặc như cũ. 
Khương Tân Tân: "Anh là người bị câm điếc." 
Lúc này Chu Minh Phong mới lên tiếng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-nam-chinh-thanh-xuan-vuon-truong/396434/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.