Mặc dù cô không có ký ức của nguyên chủ, nhưng từ cách nói chuyện của mấy người này, cô đã hơi hiểu rõ cái này. Nhắc tới cũng kỳ, sau khi cô xuyên qua, Wechat của nguyên chủ thật sự có cái tên Tề Khải, còn nhắn hai tin cho cô. 
Cô xem ghi chép cuộc nói chuyện của nguyên chủ cùng với Tề Khải, có thể từ trong câu chữ cảm nhận được nguyên chủ là bất đắc dĩ đến ngạt thở. 
Thời gian Tề Khải theo đuổi nguyên chủ khá lâu, ngữ khí rất bá đạo, mà nguyên chủ thì lúc không lúc có trả lời, khi trả lời thì rất xa cách, còn có sự khách khí, người không hiểu rõ tình huống Khương Tân Tân còn tưởng rằng cái người Tề Khải là tổng tài bá đạo. 
Cũng bởi vì anh ta nhắn cái loại lời như này "Cô là người phụ nữ của tôi" "Tôi không chấp nhận lời cự tuyệt của cô". 
Cô còn nghĩ: Chắc hẳn đó là phú nhị đại, nguyên chủ sợ đắc tội anh ta, cho nên không dám kéo anh ta vào danh sách đen. 
Hiện tại lại nghe được mấy người này nói như vậy, thế nào mà lại bốn bỏ lên năm, nên đã kéo thấp suy nghĩ lại, cái người Tề Khải này cách rất xa thân phận phú nhị đại. 
Vấn đề là, khi đối mặt với một người như vậy, tại sao nguyên chủ lại không kéo hắn vào danh sách đen? 
Nhớ lại thái độ trò chuyện của nguyên chủ với anh ta khi nói chuyện trời đất kia, Khương Tân Tân nhịn không được mà tê cả da đầu: Cô... không chừng thật sự là một nhân vật được thiết lập. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-nam-chinh-thanh-xuan-vuon-truong/275460/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.