Mặc dù là quan hệ nước sông không phạm nước giếng, bất quá Khương Tân Tân nhìn quản gia còn có nhóm người làm tất cả đều khẩn trương, đột nhiên cảm thấy phúc chí tâm linh, chính mình mặc dù không phải mẹ ruột, lại còn là mẹ kế, nhưng thời khắc quan trọng vẫn là phải có bộ dáng, cô vừa định đề nghị đưa đến bệnh viện gần nhất, thì quản gia đã giơ tay lên, nhìn về phía đồng hồ, nói ra “Bác sĩ Vương hẳn là rất nhanh sẽ đến.” Khương Tân Tân: Chủ quan, xém chút thì quên hào môn luôn có bác sĩ gia đình. Bác sĩ gia đình quả nhiên rất có trách nhiệm, một lát sau, Khương Tân Tân thấy một bác sĩ trẻ tuổi có vóc dáng thon thả đi tới, sau một vài thao tác thuần thục, vị bác sĩ này nhìn về phía cô, một loại giọng điệu đối với người nhà bệnh nhân nói ra “Không có quan hệ gì, chỉ đơn giản là bị cảm lạnh phát sốt, đợi chút nữa uống thuốc hạ sốt, nếu như buổi chiều nhiệt độ cơ thể còn không có hạ xuống, nên đưa đi bệnh viện.” Khương Tân Tân ngay từ đầu còn chưa có kịp phản ứng anh ta đây là đang nói chuyện với mình. Chờ bác sĩ Vương nói xong, quản gia cùng người làm nhao nhao nhìn về phía cô, cô mới phát hiện chính mình là nhân vật chính, vội vàng đáp “Tốt tốt tốt, không có việc gì thì tốt.” Cũng nhờ bác sĩ Vương nói, làm Khương Tân Tân phát hiện, trong mắt người ngoài, Chu Diễn có thể xem cô như không khí, nhưng cô thì lại không được, bởi vì hiện tại cô trên danh nghĩa là mẹ kế cậu, là trưởng bối của của cậu, nào có chuyện trưởng bối cùng vãn bối không quan tâm nhau? Cho nên, phương châm cô hi vọng “Không nên can thiệp lẫn nhau”, là không có cách nào áp dụng được. Quả nhiên mẹ kế luôn khó làm. Tính Khương Tân Tân không có kiên cường, cô luôn co được dãn được, từ lúc vừa mới bắt đầu biết rõ ràng hiện trạng của mình, điều đầu tiên cô nghĩ không phải là ly hôn, khôi phục thân phận độc thân. Từ lúc xuyên qua ngày thứ hai cô đã tự mình nắm rõ ràng mọi chuyện, cha mẹ nguyên chủ đều đã không có ở đây, hiện tại chỉ có một ít người nên có thể bỏ qua không tính là thân thích, đừng nhìn nguyên chủ có thân phận là vợ phú hào, nhưng trên thực tế không xe không nhà không có người thân không có công việc, đây là kiểu bốn không, nên tiền tiết kiệm đã ít thì lại càng thêm ít, cho nên cô quyết định, yên lặng theo dõi diễn biến, nếu như Chu Minh Phong là một người có thể chung đụng hòa bình, như vậy cái thân phận Chu phu nhân này, đối với cô mà nói, tuyệt đối là trăm lợi mà còn không có hại. Nếu như Chu Minh Phong tai to mặt lớn, hai người bọn họ trời sinh không hợp nhau, cho dù là nắm lỗ mũi nhưng cô đều không có cách nào cùng anh sinh hoạt dưới một mái hiên, như vậy, cô cũng sẽ nhịn một chút, đợi đến chính mình đứng vững gót chân thì đề nghị ly hôn, cô nhất định sẽ phi thường thức thời không muốn nửa phần tài sản của anh, đương nhiên, coi như cô mặt đỏ tía tai đi tranh, cô cũng không có khả năng kia. Nhưng Khương Tân Tân cũng không phải là rất lạc quan. Một người đàn ông, còn là một thương nhân thành công, đều đã bốn mươi tuổi... Chỉ là ngẫm lại trước lúc xuyên sách mà chính mình đụng phải cái thể loại tổng tài kiểu này, cô đã cảm thấy, thời gian này khả năng rất lớn là không vượt qua nổi. Ài. Khương Tân Tân thở dài một tiếng. Bác sĩ Vương tưởng rằng Khương Tân Tân đang lo lắng cho thân thể Chu Diễn, liền không vội không chậm khuyên “Sức khỏe của Chu Diễn rất tốt, rất nhanh cơn sốt sẽ hạ xuống, sẽ không có chuyện gì.” Khương Tân Tân: A chuyện này... Không cẩn thận liền thiết lập nhân vật mẹ kế tốt bụng. Nên giữ vững tinh thần, nếu sống được ngày nào hay ngày ấy, hiện tại cô vẫn là Chu phu nhân, là mẹ kế, vậy thì phải đảm đương thật tốt. Quản gia lại tới nhỏ giọng nhắc nhở “Phu nhân, có muốn gọi điện xin nghỉ với trường học cho thiếu gia không?” Nếu như là trước đó, quản gia chắc chắn sẽ không đưa đề nghị như vậy. Bởi vì phu nhân ở cái nhà này ai cũng hiểu như thế nào, hiện tại không giống, mấy ngày ngắn ngủi này, phu nhân đã dựng đứng lên, thân là quản gia, tự nhiên là cũng muốn giúp của cô. Khương Tân Tân gật đầu, lại có chút khó xử nói “Tôi không có số điện thoại của chủ nhiệm lớp.” Quản gia không hổ là người phục vụ 24/24 phục vụ rất nhân sĩ lại còn chuyên nghiệp, lập tức nói “Tôi có.” Đây là lần đầu Khương Tân Tân lấy thân phận gia trưởng gọi điện cho giáo viên xin nghỉ, cũng may chủ nhiệm lớp là một người có thanh âm ngọt lại còn ôn nhu, chỉ hỏi tình huống của Chu Diễn sau đó liền đồng ý phê giấy xin nghỉ, bất quá trong điện thoại, chủ nhiệm lớp vẫn nhắc nhở một câu “Mẹ Chu Diễn...” Xưng hô thế này, làm Khương Tân Tân kinh ngạc không thôi. Cô vội vàng uốn nắn “Giáo viên Trần, tôi không phải là mẹ Chu Diễn, là dì của nó.” Mẹ ruột Chu Diễn vẫn còn, hơn nữa cậu ta không có gọi cô là mẹ, nếu cô mạo muội nhận cách xưng hô “Mẹ Chu Diễn “, vậy cũng quá không thích hợp đi. Giáo viên Trần ngầm hiểu “Tốt, dì Chu Diễn.” Khương Tân Tân: “…” “Hai ngày nữa là thi cuối kỳ, nếu như đến lúc đó tình hình Chu Diễn chuyển biến tốt, vẫn nên bảo em ấy đến trường học để thi, dù sao thì điểm thi giữa kỳ và cuối kỳ đều sẽ ghi lại trong hồ sơ.” Khương Tân Tân cũng không dám đảm bảo Chu Diễn nhất định sẽ đi, đành phải uyển chuyển nói ra “Vâng, tôi sẽ nhắc nhở nó.” Chờ sau khi xin nghỉ cho Chu Diễn xong, Khương Tân Tân toàn thân ra một thân mồ hôi, đó chính là bị một tiếng mẹ Chu Diễn dọa sợ. Buổi chiều, cô ngồi suy nghĩ ở trên ghế sa lon, trong tay còn cầm thuốc hạ sốt quên chưa buông xuống, cô rơi vào bên trong trầm tư, đương nhiên điều mà bây giờ chiếm cứ hơn phân nửa tâm tư của cô, cũng chỉ có việc mở cửa hàng. Lúc Khương Tân Tân suy nghĩ thì luôn luôn rất chuyên chú, thế là cô không có phát hiện ra Chu Diễn đang đứng ở cầu thang nhìn cô ở bên này. Thị lực của cậu luôn tốt, liếc mắt liền phát hiện trong tay cô đang cầm là một hộp thuốc. Nghĩ nghĩ, hẳn là đơn thuốc bác sĩ Vương bác sĩ kê. Nét mặt của cậu vẫn không thay đổi, chỉ là ánh mắt rơi ở người cô so với trước đó đã nhiều hơn hai giây rồi mới dịch chuyển ánh mắt đi chỗ khác. Chiều tối hôm sau, bạn bè Chu Diễn đến thăm cậu, ba người con trai và hai người con gái, Khương Tân Tân phá lệ chú ý đến một người con gái tóc quăn, rất thanh thuần lại xinh đẹp, lại liên tưởng đến trong sách miêu tả, có thể suy đoán được cô bé đó hẳn là nữ phụ ái mộ nam chính. Khương Tân Tân cùng với bọn họ không quen, cứng rắn trò chuyện thì cũng có thể nói chuyện, mấy đứa học sinh này gặp cô, như là gặp lão yêu quái trong kịch bản hậu cung, sau khi chào hỏi liền liên tục chạy không ngừng lên lầu, để lại Khương Tân Tân đứng đấy hoài nghi nhân sinh — dung mạo của cô rất đáng sợ sao? Khương Tân Tân không biết, hiện tại cô trong lòng bạn bè Chu Diễn, không khác gì Ðát Kỷ. Chú Chu là người anh minh thần võ a, bọn họ mặc dù là học sinh nhưng cũng nghe cha mẹ nói về sự tích của anh, một người như vậy thế mà lại tái hôn cưới một người phụ nữ rất trẻ chỉ có khuôn mặt đẹp không có bối cảnh gì, cha mẹ của bọn họ nói hai người họ mà kết hợp thì rất kinh diễm, có thể thấy được trong chuyện này có bao nhiêu người không thể tưởng tượng nổi, nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có một đáp án, người phụ nữ này đã mê hoặc chú Chu. Trên hành lang tầng hai, hai cô gái cố ý đi chậm mấy bước. Trịnh Lộ Lộ hạ giọng nói “Dáng dấp mẹ kế Chu Diễn thật đẹp a, thật sự không phải là minh tinh sao?” Vân Hinh lắc đầu “Nghe nói không phải.” Lần tái hôn này của Chu Minh Phong không có làm người khác kinh ngạc ngoài ý muốn, mặc dù Chu Diễn đã mười sáu tuổi, nhưng Chu Minh Phong lại không được tính là già, anh còn chưa phải bốn mươi tuổi, kết hôn lần nữa cũng rất bình thường. Nhưng mà đối tượng anh tái hôn, trước đó mọi người chưa từng nghe nói qua, cũng chưa từng thấy qua, tựa như là người đột nhiên xuất hiện. Cái này rất dễ dàng để cho người ta liên tưởng đến lóe hôn, có thể để cho một thương nhân lăn lội thành thục trên thương trường nhiều năm, quyết định kết hôn trong một thời gian ngắn như vậy, tất cả mọi người đều đầy lòng hiếu kỳ với vị Chu phu nhân này. “Dù sao hiện tại tôi giống như đã hiểu được một chút.” Trịnh Lộ Lộ cười hì hì “Là do xinh đẹp a, tôi nhìn đến ngây người rồi.” Vân Hinh lại nhíu mày, cô với Chu Diễn là biết nhau từ hồi nhỏ sau đó làm bạn bè, chú Chu trong ấn tượng của cô, hẳn không phải là một người vì tướng mạo mà mất đi lý trí... Trịnh Lộ Lộ còn nói “Tôi vừa phát hiện mẹ kế Chu Diễn mẹ kế nhìn chằm chằm cậu một lúc, cậu nói có phải là Chu Diễn ở nhà có nhắc đến cậu không, nên cô ấy cũng tò mò a.” Vân Hinh cũng chợt nhớ đến, vừa rồi mẹ kế Chu Diễn đúng là có nhìn cô mấy lần. Lúc này nghe Trịnh Lộ Lộ nói, hai bên tai cô đã đỏ lên, tim thì đập nhanh hơn, nhưng vẫn giả bộ cả giận nói “Đừng nói mò, làm sao có thể.” Năm người đi tới phòng Chu Diễn. Chu Diễn đã hạ sốt, chỉ là cả người nhìn vẫn mệt mỏi, hơn nữa còn không có cả tinh thần. “Lần này sau kiểm tra cuối kỳ là trực tiếp họp phụ huynh, các giáo viên đều tăng ca để chấm với chữa bài thi, thật sự là không cho chúng ta nhẹ nhõm a.” Nghiêm Chính Phi ngồi ở một bên trên ghế, một mặt đời không thể luyến nói “Cha mẹ tôi bận rộn tới mức cả ngày không gặp được người, lại chuẩn bị họp phụ huynh, đồng thời mỗi lần họp phụ huynh về đều muốn tiến hành tư tưởng giáo dục với tôi, tôi cảm thấy bọn họ không nên mở công ty, mà bọn họ hẳn là nên đi làm giáo viên.” “Tôi rất hâm mộ Diễn ca a, chưa từng nghe nói cha mẹ anh đánh anh bao giờ.” Chu Diễn liền mở mắt ra. Ở đây ngoại trừ Vân Hinh cùng Nghiêm Chính Phi, những người khác đều không biết lúc THCS, Chu Diễn đều là học bá, chỉ là mỗi một lần họp phụ huynh, Chu Diễn đều rất chờ mong cha mẹ nhất là ba có thể đến, có mười lần họp thì Chu Minh Phong nhiều nhất cũng chỉ có thể đến một hoặc hai lần, anh quá bận rộn, bận đến căn bản không có thời gian tham gia họp phụ huynh. Nghiêm Chính Phi biết Chu Diễn vẫn là rất để ý họp phụ huynh, lúc này hối hận làm sao cái miệng lại nhắc đến chuyện này, vội vàng bù “Cậu vốn là muốn ăn đòn, cùng thành tích không có quan hệ, hôm nay chủ nhiệm lớp của cậu không phải lại gọi cậu vào phòng làm việc à, khẳng định là lại bị phê bình đi?” “Lăn a, cậu không thể trông mong tôi được điểm tốt?” Chủ đề họp phụ huynh rất nhanh đã bị bỏ qua. Mấy người gặp được Chu Diễn cũng không hăng hái lắm, chỉ có thể nói đường ai thì về nhà nấy, đi tìm mẹ. Vân Hinh rất đau lòng Chu Diễn, thấy cậu quan tâm rõ ràng như thế, nhưng bộ dáng lại giả vờ làm không quan tâm khiến cô cảm thấy khó chịu, lúc xuống lầu, cô tận lực thả chậm bước chân, tìm được Khương Tân Tân ở một căn phòng khác. Cô hi vọng Chu Diễn có thể vui vẻ. “Dì...” Vẻ mặt Vân Hinh lộ ra sự khẩn trương. Khương Tân Tân phi thường kinh ngạc, nữ phụ giáo hoa thế mà lại tìm đến cô. Chẳng lẽ là có chuyện gì? Không đợi cô hỏi, Vân Hinh liền thấp giọng nói ra “Lần này sau khi thi cuối kỳ xong, các lớp học đều muốn họp phụ huynh, dì, kỳ thật Chu Diễn cậu ấy không thích trợ lý của chú Chu tham gia họp phụ huynh.” Vân Hinh cho rằng cô đã ám chỉ rất rõ ràng. Chu Diễn chỉ hi vọng chú Chu đi tham gia a, chỉ cần chú Chu coi trọng cậu, thì Chu Diễn mới có thể một lần nữa tỉnh lại, trở lại dáng vẻ ban đầu. Khương Tân Tân nghe xong lời này, cũng rất nghi hoặc “Con là nói, Chu Diễn không thích trợ lý Lưu tham gia?” Vân Hinh nghĩ thầm, nghe từ cái miệng này khẳng định là có hi vọng, vội vàng gật đầu “Mọi người đều biết, đều là trợ lý ba cậu ấy, cho nên mỗi lần cậu ấy đều có chút xấu hổ.” “Thế nhưng, ba Chu Diễn còn chưa có trở về, mà mẹ Chu Diễn cũng không ở trong nước.” Khương Tân Tân kinh ngạc nhìn về phía cô nhóc “Con là nói…” Vân Hinh tưởng Khương Tân Tân hiểu được ý tứ của mình, dùng sức gật đầu một cái “Ân, xin nhờ ngài.” Mọi người không phải đều nói chú Chu rất thích người vợ mới cưới này sao, nếu như cô ấy đi nói, chú Chu hẳn là sẽ tạm thời để công việc trong tay xuống gấp gáp trở về tham gia họp phụ huynh đi. Khương Tân Tân vẫn đang suy nghĩ:? Cho nên xin nhờ cô đi tham gia họp phụ huynh, em gái em rất lớn mật nha.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]