Chương trước
Chương sau
Không hổ là nam chính, tướng mạo, khí chất, thân cao, ba cái này hoàn toàn đạt tiêu chuẩn.
Chỉ là với thân phận của cậu, Khương Tân Tân cũng sẽ không có xem cậu như đầu củ cải bình thường. Trên mặt cô biến hóa vô cùng, tự nhiên cũng không có trốn ánh mắt của Chu Diễn, bất quá trong lòng nam chính, mẹ kế cách quá xa danh sách quan tâm của cậu, cho đến trước bây giờ, cậu cũng chỉ coi cô là vợ mới của ba ba, là một người xa lạ.
Nam chính cũng rất chảnh, ánh mắt ở lướt qua trên người cô, phản ứng bình thản ừ một tiếng.
Đừng nói có gọi cô là dì, cô đừng mong đạt được ánh mắt của cậu.
Tựa hồ Khương Tân Tân là người vĩnh viễn không biết xấu hổ là cái gì.
Nếu như là mẹ kế nhà khác, ở nơi công cộng đụng phải con trai kế, mà con trai kế xem mình như không khí, ít nhiều cũng sẽ có chút quẫn bách, nhưng Khương Tân Tân thì không, trên mặt cô không có bất kỳ thần sắc mất tự nhiên, thế nhưng rơi vào trong mắt lái xe, chính là như vậy một màn hài hòa kỳ quái —— mẹ kế cùng con trai chồng đụng nhau ở tiệm trái cây, mà toàn bộ hành trình hai người đều không có chào hỏi, chỉ chạm mặt ngắn ngủi sau lại bình thường, mẹ kế thì nghiêm túc chọn sầu riêng, con trai chồng thì lựa chọn hoa quả.
Lái xe:... Nguyên lai người lúng túng là tôi.
Hai người chọn phần của mình xong, liền chuẩn bị tính tiền, vốn dĩ người trong tiệm trái cây cũng không nhiều, hôm nay lúc tính tiền vậy mà cũng sắp xếp thành một đội ngũ nho nhỏ.
Khương Tân Tân cùng Chu Diễn vẫn hồn nhiên không hay, những sinh ý là là do hai người bọn họ mang đến.
Ngoại hình Chu Diễn đương nhiên không cần phải nói, dù sao cũng là nam chính, lại còn là giáo thảo trong trường học có vô số nữ sinh vụng trộm thầm mến, cho dù ở trong vòng giải trí, giá trị nhan sắc cũng tuyệt đối không thua lấy vòng lưu lượng, huống chi, Chu Diễn sinh rất đúng thời điểm, đúng lúc sự nghiệp Chu Minh Phong đã từng bước đi về quỹ đạo, nên ở phương diện vật chất, cho tới bây giờ đều chưa hề bạc đãi cậu, từ nhỏ đến lớn cũng không biết tư vị thiếu tiền là gì, cứ tự nhiên như, trên người liền có thêm một loại tên là "Đừng nhìn chỉ tôi dáng dấp đẹp trai trên thực tế tôi còn có rất nhiều tiền".
Đây là chuẩn là cao phú soái a.
Khương Tân Tân nghĩ, lúc yêu đương, cho đến lúc chia tay, không quan tâm cái gì mà học trưởng cao lãnh, hay là tinh anh xã hội, đều phải trầm âm u ám một thời gian rất lâu, đồng thời những người này không ngoài dự tính đều dùng các thủ đoạn uyển chuyển gửi yêu cầu hợp lại, ngoại trừ khí chất bên ngoài, phương diện ngoại hình ưu tú cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu, màu da của cô rất trắng, ngũ quan tinh xảo, ánh đèn tiệm trái cây lại đặc biệt thiết kế có tâm cơ, cho nên ánh đèn ở trên người cô, phảng phất như điện thoại tự chỉnh dung nhan.
Bên ngoài tiệm trái cây đã rộng mở, lúc đầu một số người không có ý định mua hoa quả, lúc đi qua thì lơ đãng nhìn thoáng qua, chân liền mất khống chế mà bước vào trong cửa hàng.
Khương Tân Tân lại xếp ở phía trước Chu Diễn.
Nhân viên cửa hàng cân xong sầu riêng, lại vô ý nhìn về phía Chu Diễn, hỏi "Hai vị là đi cùng nhau sao?"
Vừa rồi Khương Tân Tân cùng Chu Diễn chạm mặt, cũng bị nhân viên cửa hàng thu hết vào mắt, coi là hai người biết, bình thường dưới loại tình huống này, nói không chừng sẽ tính tiền chung.
Khương Tân Tân không tính là người lớn muốn chủ động tính tiền, cô nói "Không phải là cùng nhau."
Mí mắt Chu Diễn đều không ngẩng lên dù là một chút.
Nhân viên cửa hàng lúng túng báo số lượng tiền, Khương Tân Tân lấy điện thoại di động ra quét mã trả tiền.
Lái xe ở một bên vây xem sợ đến ngây người.
Sầu riêng này lớn, lái xe mặc dù đang khiếp sợ, nhưng vẫn không quên chuyện chính mình cần làm, tiến lên đây nhận lấy cái túi.
Khương Tân Tân chuẩn bị đi ra khỏi tiệm trái cây, lái xe hướng về phía Chu Diễn với một bộ dáng tươi cười "Thiếu gia, có cần an bài xe không?"
Chu Diễn nhàn nhạt "Không cần."
Lái xe thận trọng nói "Vậy chúng tôi đi trước."
Chu Diễn lần này chẳng muốn đáp lời.
Lái xe cảm thấy mình hôm nay đi ra ngoài không xem hoàng lịch, lúc đầu không phải là anh trực, anh quá nhàm chán, lúc phu nhân muốn ra cửa, vậy mà bị ma xui quỷ ám muốn đi theo.
Vô luận là Khương Tân Tân hay là Chu Diễn, đều không có đem chuyện này để ở trong lòng, có thể là do lái xe hết lần này tới lần khác quen thuộc việc thay người khác lúng túng rồi...
Khương Tân Tân vì cái gì mà không có chủ động tính tiền, tính tiền hộ giỏ hoa quả của Chu Diễn?
Cô không có tiền, mặc dù bên trong thẻ có hai mươi vạn, nhưng ai cũng biết, tại Yên kinh này muốn dùng hai mươi vạn để mở cửa hàng, đó cũng không phải là đơn thuần có thể làm được, quả giỏ là không đắt, cô làm người cũng không hẹp hòi, đương nhiên, cô sẽ tính tiền với điều kiện tiên quyết là, người này có quan hệ không tệ với cô. Nam chính có tính cách gì, đọc cả bản tiểu thuyết cô có thể không biết sao? Chỉ sợ cô đề nghị muốn tính tiền hộ cậu, cậu ta nhất định sẽ không đáp ứng, cô không muốn —— chồn chúc tết gà, không có ý tốt.
Trong lòng Khương Tân Tân không có chút gánh nặng nào mà đi ra khỏi tiệm trái cây.
Ngồi lên đằng sau xe, trong xe hoàn toàn yên tĩnh, lái xe chủ động mở miệng phá vỡ sự trầm mặc, giống như vô ý nhắc nhở "Hiện tại gần tám giờ, phu nhân ngài còn nơi nào muốn đi không?"
Khương Tân Tân nghiêng đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, chỉ thấy Chu Diễn cầm theo giỏ hia quả đi từ trong cửa hàng ra.
Nàng nói nhỏ "Người chủ nhiệm kia nói, giống như có người xảy ra tai nạn xe cộ rồi đưa đến bệnh viện."
Lúc ấy chủ nhiệm cũng nói một chút chi tiết cho cô nghe, bên ngoài có đám lưu manh tuổi tác có chút lớn nhưng lại có chút không lớn, quấy rối học sinh nữ ở tuổi mới lớn, người nằm viện cũng chỉ đơn thuần là đàn em, cô trước kia nghe người ta nói qua, đàn em đi theo phía sau đám lưu manh, cũng chỉ là lưu manh dự bị, phần lớn bọn họ đều rất trẻ, đều là trẻ vị thành niên, dám lưu manh nuôi những đàn em này, đơn giản là nghĩ lúc chính mình phạm tội, thì mang đàn em ra mặt gánh chịu trách nhiệm.
Rất khó nói người nằm viện kia có tính cách tốt hay xấu, chẳng qua nếu như Chu Diễn thật sự đi bệnh viện thăm hỏi người này, như vậy xem ra cậu đúng thật là giống y đúc trong tiểu thuyết miêu tả, mạnh miệng mềm lòng, dị thường khó chịu.
Khương Tân Tân lắc đầu, cái này căn bản không liên quan đến cô.
Cô vẫn là quan tâm đến chính mình đi, hiện tại phải biết dù bất kể nhìn thế nào, giống như cô trước kia đều đáng thương một chút.
______(~^~^~)_______
Nước ngoài, sau khi làm xong công việc thì Chu Minh Phong nhận được điện thoại của trợ lý gọi đến.
Trợ lý cung kính báo cáo "Chu tổng, Chu Diễn đi vào tiệm trái cây mua giỏ hao quả, hiện tại đang đi trên đường đến bệnh viện."
Chu Minh Phong đứng ở cửa sổ khách sạn, người trong giới rất nhiều người qua ba mươi tuổi đã bị mập, tựa như ông trời phá lệ thiên vị anh, tại đã ba mươi chín tuổi, dáng người của anh vẫn như cũ thẳng tắp như bách tùng, Âu phục giày da làm nổi bật lên vai rộng eo thon, năm tháng tự nhiên vẫn lưu lại trên người anh những vết tích, một người đàn ông ba mươi chín tuổi, cho dù dáng người hay khuôn mặt đều có thể so sánh cùng với người trẻ tuổi, nhưng một thân tẩy rửa mưa gió, rửa sạch sợ ngây thơ, giống như tin hay là trương dương, đã cùng anh cách biệt, có thể từ trên người anh nhìn thấy được chỉ có sự trầm ổn lắng đọng xuống, cùng không thể nắm lấy.
"Tất cả đã an bài xong?" Thanh âm Chu Minh Phong trầm thấp.
Trợ lý đáp "Đều đã sắp xếp xong xuôi."
"Được, tôi biết rồi."
Sự việc cũng không phải là đơn giản như vậy, bất kỳ một gia trưởng nào đều có thể nhìn rõ sự thật, đứa trẻ mười sáu mười bảy tuổi thì lại không có thấy được.
Vô luận bản tính của bọn họ như thế nào, chí ít bọn họ vẫn còn ở trong sự bảo vệ của gia đình, bọn họ chưa từng nhìn thấy mặt âm u của xã hội.
Ví dụ như, ở gần trường học quý tộc, làm sao sẽ xuất hiện sự việc lưu manh quấy rối học sinh nữ, những tên côn đồ kia lớn gan đến loại trình độ này sao? Bọn họ chẳng lẽ không sợ người nhà của học sinh cùng lãnh đạo nhà trường, cũng không phải nói là loại sự việc này không có, mà là làm sao đúng lúc Chu Diễn đi ngang qua thì nhìn thấy, nếu như sự việc đến đây hết thảy đều là trùng hợp, như vậy, tại sao một chút tin tức người nhà đều chưa nhận được, thì làm sao phóng viên lại tới nhanh đến như vậy?
Còn quá trẻ.
Chu Minh Phong nhớ tới khuôn mặt non nớt của con trai, khả năng tình cảm cha con chính là như vậy, con trai cũng là tấm giương của người cha trong quá khứ, hành động cùng lời nói cũng như một tấm gương cho con trai. Lúc tuổi mười sáu mười bảy rất hăng hái, không sợ trời không sợ đất, dạng bất chấp hậu quả này, người cha này chưa hề có.
Đều nói con trai giống cha, Chu Minh Phong bất kể nhìn thế nào, đều cảm thấy con trai cùng anh không giống, chí ít từ trước đến bây giờ anh chưa từng tùy tâm sở dục, quá xúc động dễ giận.
Hiện tại ngoại trừ công việc, cũng chỉ có con trai chiếm nhiều tâm trí của Chu Minh Phong, anh đang cảm khái tính cách cha con hoàn toàn khác biệt, trợ lý ở đầu bên kia điện thoại nhớ tới cái gì đó lại bổ sung "Chu tổng, còn có một việc nữa muốn báo cáo với ngài, hôm nay Chu Diễn ở bên trong tiệm trái cây, thì gặp phải phu nhân."
"Phu nhân đi mua sầu riêng, vừa vặn đụng phải Chu Diễn, nhưng hai người không có chào hỏi, phu nhân sau khi từ tiệm trái cây ra ngoài liền về nhà."
Khương Tân Tân hôm nay đã xuất hiện trong lỗ tai Chu Minh Phong nhiều lần.
Số lần so với một tháng trước đó cộng lại còn nhiều hơn.
Chu Minh Phong không cảm thấy hứng thú đối với chuyện này, trầm ngâm chỉ chốc lát, nói ra "Tôi biết."
Trợ lý sau khi cúp điện thoại, nhịn không được phục màn nói chuyện điện thoại này, cả người anh không khỏi toát mồ hôi lạnh.
Anh đây không coi là cáo trạng, Chu tổng có thể hay không bởi vì Chu Diễn mà thờ ơ bất mãn với phu nhân?
Có trời mới biết ý tứ anh không phải như thế này, anh cũng chỉ là thuận miệng nhắc đến, thật sự không có bất kỳ ý tứ gì.
Nếu như Chu tổng bởi vì việc này mà đối với phu nhân bất mãn, không phải nói trực giác của phụ nữ cùng tâm tư đều đặc biệt tinh tế tỉ mỉ sao, phu nhân có thể sẽ phát giác được ngay, nếu như phu nhân cẩn thận thăm dò, có phải sẽ hiểu lầm là anh châm ngòi ly gián quan hệ vợ chồng bọn họ?
Gần đây anh thật sự rất chủ quan, chủ yếu là lúc anh đi vào Chu thị, chưa có thấy bên cạnh Chu tổng có phu nhân, nên một chút kinh nghiệm chung đụng với phu nhân không có, anh có phải nên học hỏi người khác một chút?
....
Khương Tân Tân cũng không biết bởi vì chính mình, mà làm trợ lý của Chu Minh Phong mất ngủ.
?Ngày 13/1/2022?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.