Đã đi vào rồi thì không thể quay đầu lại được. Nếu là không thể đi xe tiến vào sân trường, Khương Tân Tân sẽ bảo lái xe quay đầu rời đi, dù sao cô cũng không phải mẹ ruột, loại chuyện đến rồi mà quay đi này cũng không có tội ác gì. Nhưng bây giờ đều đã tiến vào trường học, huống chi là lái xe đưa cô đi, cô suy nghĩ một chút thì dễ dàng, thế nhưng lại có rất nhiều khó khăn a, để quan hệ mai sau của cô với con chồng không phải kiểu khó sinh hoạt, cô chỉ có thể kiên trì bước xuống xe ở khu giáo dục. Lãnh đạo trường học đã sớm chờ ở đấy, Chu Minh Phong luôn làm việc khiêm tốn, tổ chức hôn lễ tái hôn cũng không có long trọng, người lãnh đạo là ông đây cũng không phải là bạn bè, tạm thời còn không biết Khương Tân Tân là vợ đương nhiệm của anh ta, lúc nhìn thấy Khương Tân Tân tuổi trẻ tinh lệ, mang theo quan niệm thời trước, liền nhận sai cô là nhân viên công tác mà Chu Minh Phong bảo tới. Đầu Trần chủ nhiệm đầy là mồ hôi, bên trong trường học có một nửa học sinh trong nhà không phú thì quý, thật sự là cái nào cũng không thể tuỳ tiện đắc tội. Nhất là Chu gia, Chu Minh Phong dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, có thể bối cảnh thâm khó lường, hiện tại tập đoàn phát triển vững bước lên cao, nói không chừng hơn hai năm nữa bảng xếp hạng hào môn chắc có sẽ tên anh. Càng quan trọng hơn, Chu Minh Phong lại ra tay hào phóng, lúc con trai mới vừa mới vào năm học đầu, đã quyên tặng ba tòa lầu dạy học, ở các phương diện khác cũng là hết sức ủng hộ, nhân viên nhà trường cùng lãnh đạo hận không thể cúng bái anh, nhưng Chu Minh Phong rất bận rộn, số lần xuất hiện càng ngày càng ít. "Xin hỏi ngài xưng hô như thế nào?" Trần chủ nhiệm cho dù nhận sai Khương Tân Tân là trợ lý của Chu Minh Phong, nhưng cũng không có nghĩ lãnh đạm, ngữ khí rất khách khí. Khương Tân Tân tự nhiên mà vậy trả lời: "Ta họ Khương." "Khương tiểu thư, Chu tổng có phải không rảnh rỗi?" Trần chủ nhiệm lập tức còn nói, "Chúng tôi biết công việc của Chu tổng rất bận rộn, nếu như không phải là tình huống đặc biệt, chúng tôi cũng sẽ không gọi điện thoại cho anh ấy." "Vâng vâng." Khương Tân Tân đáp lại hai tiếng, hiện tại quả thật không thể kìm được lòng hiếu kỳ của mình, dò hỏi "Chuyện gì a?" "Được, mời đi bên này." Lúc Trần chủ nhiệm dẫn cô đi, Khương Tân Tân đi sau lưng ông đi qua khu dạy học rồi đi đến trung tâm hội nghị. Mặc dù quá trình đi ngắn ngủi, nhưng Khương Tân Tân cũng đã biết rõ sự việc. Chu Diễn lần này gặp chuyện bất bình nên rút đao tương trợ, anh ở trường học là bá chủ một phương, bình thường người khác căn bản cũng không dám tuỳ tiện trêu chọc anh, chỉ là sáng nay lúc trường học phụ cận, anh nhìn thấy có mấy thanh niên lêu lổng quấy rối bạn nữ trong trường học, nhất thời không quen nhìn, dĩ nhiên không phải là tiến lên lý luận, mà là trực tiếp dùng nắm đấm, mấy học sinh khác đi ngang qua thấy thế, cũng đều nhao nhao nhiệt tình tham gia, thế nên mấy người cùng đám thanh niên lêu lổng đánh hội đồng. Trong đó có một thanh niên vì tránh né nắm đấm của Chu Diễn, nhất thời vô ý đi vào trong dòng xe cộ, bị một chiếc xe con đụng vào, bây giờ còn đang trong bệnh viện. Có người báo cảnh sát, kinh động đến cảnh sát, mà trường học bên này cũng rất tốt, bảo vệ học sinh không cho đi đồn công an, mấy người lãnh đạo được xem camera giám sát ở hiện trường, lại thấy Chu Diễn ra tay trước, hơn nữa còn rất ác liệt, thậm chí phóng viên không biết nghe thấy tiếng ở đâu mà đến, muốn lợi dụng chuyện này đưa lên một tin tức lớn. Trường học đương nhiên là hi vọng mọi chuyện dàn xếp ổn thỏa, nên mời người nhà của mấy học sinh, biết bọn họ có tiền có quyền, nên nhiệm vụ quang vinh này rơi trên người nhà của học sinh. Mồ hôi của chủ nhiệm Trần chảy ròng ròng, trong lòng không ngừng kêu khổ, nhưng trên mặt lại không có biểu hiện gì. Khương Tân Tân nghe xong, chuyện này cô không quản được. Chủ nhiệm Trần đã hiểu lầm cô là trợ lý của Chu Minh Phong, vậy thì đâm lao phải theo lao đi, cô lúc này mỉm cười biểu thị "Chuyện này tôi sẽ chuyển lại cho Chu tổng." Khương Tân Tân không muốn tự giác làm người mẹ kế chùi đít hộ. Con ai thì người đó quản, đừng nói cái gì mà mẹ kế cũng là mẹ, một là không phải do cô sinh, hai là cô không có nuôi lớn, cô nếu là nghĩ muốn kéo qua, cô đều cảm thấy mình mặt to như bồn*. [*: chỗ này mk cũng kh hiểu cho lắm.] Trong tiểu thuyết, Chu Diễn là con trai độc nhất của Chu Minh Phong, Chu Minh Phong vì con trai mà hào phóng quyên tặng ba tòa lầu dạy học, cô tin tưởng anh nhất định sẽ xử lý tốt chuyện này. Chủ nhiệm Trần nghe xong lời này, cảm thấy an tâm một chút, có câu nói này ông rất yên tâm. Những người nhà kiểu này, chính xác là ai cũng ghê gớm, có thể tùy tiện bỏ ra một cả trăm vạn là người không đơn giản, nhưng không ai có thể sánh nổi Chu Minh Phong, vị này mới là lão đại. Sự việc đã được giải quyết viên mãn, Khương Tân Tân đứng dậy chuẩn bị trở về, chủ nhiệm Trần lại một đường đưa đến cửa, ai ngờ một học sinh nam không biết từ nơi nào chạy đến, xém chút nữa là đụng vào Khương Tân Tân. Nghiêm Chính Phi chạy đến chính là muốn gặp Khương Tân Tân. Bọn họ hôm nay có tiết thể dục, cho nên lúc Khương Tân Tân xuống xe, cậu nhìn thấy cô, đồng thời còn mật báo cho Chu Diễn. Nhưng thật kỳ quái, anh còn nhớ rõ một lúc trước ở Chu gia nhìn thấy Khương Tân Tân, đối phương trầm mặc ít nói, rõ ràng ngày thường rất đẹp, lần này người như trong suốt, lúc này thấy cô cùng chủ nhiệm Trần trò chuyện vui vẻ, một bộ dáng mặt mày hớn hở, cậu còn tưởng rằng mình nhận lầm, hoặc nói mẹ kế Chu Diễn chẳng lẽ còn có song bào thai chị em? "A, dì?" Nghiêm Chính Phi hô một tiếng. Khương Tân Tân lại không có ký ức của nguyên chủ, nên không biết nam chính có bộ dạng thế nào, nên tự nhiên cũng không nhận ra người này là ai. Nghe xong xưng hô này, phản ứng đầu tiên của cô là: Sẽ không phải là nam chính chứ? Rất nhanh cô liền phủ định. Đầu tiên, trong sách nói, nam chính từ nhỏ đến lớn đều là chúng tinh phủng nguyệt* giáo thảo, nhan giá trị không thua lưu lượng đang hot, thiếu niên trước mắt này, mặc dù dáng dấp cũng được, nhưng cũng không tới trình độ đẹp lắm. [*: đây là một câu thành ngữ ý của nó là một đám sao tôn ánh trăng] Tiếp theo, nam chính cũng là một giáo bá lôi kéo ghê gớm, đối với cha mình cũng không tính là thân cận nhiều, như thế nào mà lại gọi cô là dì, đáng lẽ là phải đối với cô lạnh lẽo hờ hững, xem cô như không khí mới là đúng. Cuối cùng... Cô nghe được chủ nhiệm Trần cau mày thấp giọng răn dạy "Nghiêm Chính Phi, hiện tại là thời gian lên lớp, làm sao em không ở lớp mà ở chỗ này?" Nguyên lai là Nghiêm Chính Phi, là bạn bè của nam chính. Khương Tân Tân đổi một thân phận phù hợp "Từ ái" mỉm cười "Con tốt." Tính Nghiêm Chính Phi cũng phách lối, bị chủ nhiệm răn dạy, cậu cũng không hoảng hốt, cười nhẹ một tiếng "Hiện giờ là giờ thể dục a, mà sách có nói, nhìn thấy trưởng bối thì phải chào hỏi." Trần chủ nhiệm: "..." Trưởng bối? Là cái quỷ gì? Nghiêm Chính Phi nhìn bộ dạng của chủ nhiệm, kinh ngạc nhìn Khương Tân Tân vậy mà không có nói ra thân phận, liền thốt ra "Đây là vợ mới của chú Chu." Trần chủ nhiệm kinh ngạc nhìn về phía Khương Tân Tân. Khá lắm, ông không biết Chu Minh Phong thế mà lại tái hôn, hơn nữa người vợ tái hôn này còn rất trẻ, nhìn giống như sinh viên vừa tốt nghiệp. Khương Tân Tân vuốt vuốt tóc "Không có việc gì, tôi đi về trước, chủ nhiệm, chuyện này..." Cô dừng một chút "Cha của Chu Diễn sẽ xử lý." Nghiêm Chính Phi nghe lời này lại cảm thấy không tốt. Có thể là nghỉ hè bồi nãi nãi xem nhiều về hậu cung, thêm nữa là nghe quá nhiều về chuyện mẹ kế ác độc, phản ứng đầu tiên của cậu là: mẹ kế của Diễn ca khẳng định là yêu tinh. Hiện tại chú Chu đang đi công tác ở bên ngoài, rất nhiều chuyện rất không rõ ràng, quan hệ cha con lại không có tốt, nếu mẹ kế cố ý thêm mắm thêm muối bôi đen Diễn ca thì làm sao bây giờ? Đây là bước đầu tiên, tiếp theo mẹ kế sẽ còn thừa cơ mang thai, chú Chu lúc già mới có con, cái nhà này còn là nơi Diễn ca sống yên ổn sao! Trần chủ nhiệm còn đang vì tin tức "Chu tổng tái hôn" mà chưa tỉnh hồn lại. Khương Tân Tân cũng chỉ là đến để có mặt thôi, phía trường học Chu gia sẽ xử lý, chuyện bây giờ đều đã làm xong, cô đương nhiên muốn đi a, cũng không muốn lưu lại nhiều, tạm biệt chủ nhiệm còn có Nghiêm Chính Phi, liền vội vàng rời đi. Rơi vào trong mắt Nghiêm Chính Phi, đây chính là ý tứ: Đây là chờ đợi không kịp muốn đi cáo trạng a? Chủ nhiệm Trần cùng Nghiêm Chính Phi ngốc ở một chỗ, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, hai mặt nhìn nhau. Vẫn là chủ nhiệm Trần kịp thời phản ứng lại, nghiêm túc nói "Học thể dục còn có thể trốn học? Còn không mau trở về!" Nghiêm Chính Phi chạy như một làn khói. Không bao lâu sau, chuông tan học vang lên, Nghiêm Chính Phi cũng không đoái hoài tới, cực nhanh chạy đến chỗ Chu Diễn ở ban ba. Chu Diễn còn đang ghé vào trên bàn học đi ngủ. Lấy anh làm trung tâm ở vài mét, tất cả mọi người yên lặng, không dám nói chuyện lớn tiếng, lại không dám tùy ý đi lại. Chu Diễn ở trường học có địa vị gì, học sinh nữ đều thầm mến anh, học sinh nam sợ anh, chớ nhìn hiện tại anh mới học năm hai, những anh chị năm ba cũng không dám tuỳ tiện dfi trêu chọc anh. Nghiêm Chính Phi lại không giống, anh cùng Chu Diễn từ nhỏ đã là bạn bè, quan hệ không hề tầm thường, tùy ý kéo một cái ghế, Nghiêm Chính Phi vội vàng nói "Anh còn ngủ a, Diễn ca, anh..." Cậu muốn nói, anh gọi điện thoại cho mẹ anh đi, dù sao cũng là mẹ ruột. Có thể nghĩ lại, cha mẹ Diễn ca đã ly hôn sáu năm, lúc trước anh có nghe nói qua, lúc Diễn ca ba bốn tuổi, bọn họ đã ở riêng, đợi đến Diễn ca mười tuổi lúc, mới chính thức ly hôn. Mẹ Diễn ca cùng chú Chu, rõ ràng là không nói nên lời. Vợ trước cùng đối đầu với đương nhiệm, thấy thế nào đều là thất bại, với cả dì Chung đối Diễn ca quả thật không đặc biệt quan tâm, chứ cũng không mấy tháng mới gặp một lần mặt, chú Chu lại không có cấm bọn họ không được phép gặp mặt. Nghĩ đến đây, Nghiêm Chính Phi quả quyết đổi giọng "Anh gọi điện thoại cho cha anh đi, bảo ông ấy chuyện này đừng người khác nói, phải là tự anh nói." Chu Diễn lười biếng "Không." Nghiêm Chính Phi "..." Thật là khó a, vì quan tâm tương lai anh em thật quá khó khăn. "Làm sao anh biết mẹ kế kia của anh sẽ không thêm mắm thêm muối, đổ thêm dầu?" Nghiêm Chính Phi hạ giọng, cực lực khuyên giải "Không nói trên TV, liền nói người của chúng ta, anh còn nhớ rõ Phong tử không, mấy năm trước cha cậu ta không phải là tìm mẹ kế cho cậu ta sao, mẹ kế cậu ta không bao lâu sau sinh một em trai, nghe nói cha cậu ta rất là thích, gặp người liền khoe, nhắc lên Phong tử, cha cậu ta liền nổi giận, con trai nhỏ có thể so sánh con trai lớn." "Anh không sợ ngươi mẹ kế anh sinh cho cha anh đứa bé sao?" Mí mắt Chu Diễn đều không ngẩng lên một chút, ngữ khí bình tĩnh nói "Cái kia rất tốt, về sau tao cũng không cần sống chung với ông ta." Nghiêm Chính Phi: "..." Cậu cố gắng, rất cố gắng. Thế nhưng là ai bảo anh em của cậu như phật sống, đây là vấn đề về sống chung sao, đây là vấn đề gia sản a ông trời ơi! Quên đi, một mỹ nam học sinh cấp ba vô định như cậu đây, vẫn là không thích đi, trực tiếp nằm ngửa đi. ?Ngày 9/1/2022?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]