Xem xong một bộ phim, Phong Ánh Nguyệt cũng đã ăn xong một nắm hạt dưa, giống như chị dâu Triệu đã nghĩ, lần này cũng chỉ chiếu một bộ phim, nhân viên chiếu phim đã thu lại màn chiếu.
Vẫn còn rất nhiều người chưa chịu rời đi, vì Phong Ánh Nguyệt đã uống quá nhiều nước nên chỉ muốn đi lên tầng ba để giải quyết vấn đề cá nhân, cho nên đã cùng Đường Văn Sinh rời đi từ trước.
Về đến nhà, Đường Văn Sinh đun nước tắm rửa, hai người lần lượt đi tắm, sau khi đã giặt và phơi quần áo đâu vào đấy xong, lại cùng nhau ngồi trước cửa nhà hóng gió.
Bởi vì tối nay đã có chiếu ngủ, cả hai người đều ngủ rất ngon.
Ngày hôm sau đều cảm thấy vô cùng thoải mái.
Sau khi ăn sáng xong, Đường Văn Sinh liền ra ngoài, Phong Ánh Nguyệt tự mình tính toán thời gian, vẫn ở nhà làm bài thi.
Khi cô đang chuẩn bị làm đề trung học thứ nhất, Đường Văn Tuệ dắt Nguyên Đản tiến vào.
"Mẹ ơi!"
Nguyên Đản nhào vào lòng cô, hai cánh tay nhỏ bé ôm cô thật chặt.
"Nguyên Đản ngoan." Phong Ánh Nguyệt sờ sờ cái ót nhỏ của cậu bé, bàn tay chạm phải tầng mồ hôi nóng hổi, cô nhanh chóng đi lấy nước ấm lau đầu và lưng cho cậu, rồi lại đắp thêm một tấm khăn mỏng mà Đường Văn Tuệ vừa đưa cho vào trong áo.
Đường Văn Tuệ bỏ chiếc gùi sau lưng xuống, nhận lấy cốc sứ tráng men mà Phong Ánh Nguyệt đưa cho rồi tự rót cho mình một ly nước lọc, ngồi ở một bên nhìn Phong Ánh Nguyệt chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-ac-doc-tra-thu-nam-chinh/3612792/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.