Giấu bệnh sợ thầy 2
Phong Ánh Nguyệt rửa tay tính vào bếp giúp đỡ, nhưng không ngờ còn chưa vào cửa nhà bếp đã đụng phải Đường Văn Sinh vừa bước ra.
"Chậm một chút."
Đường Văn Sinh vịn vai cô lại.
Phong Ánh Nguyệt hơi ngượng ngùng nhìn vào trong: "Em muốn xem thử coi có gì để phụ không."
"Không có gì, đến anh còn bị đuổi ra."
Nghe Đường Văn Sinh nói như thế, Phong Ánh Nguyệt cũng không vào nữa mà cùng anh ra sân ngồi nói chuyện với cha Đường bọn họ.
Nguyên Đản vốn đang ngồi chơi trước mặt cha Đường, thấy Đường Văn Sinh tới thì nó lập tức chạy ra sau lưng cha Đường, sau đó thường xuyên nhìn về phía Đường Văn Sinh.
Đường Văn Sinh không tỏ vẻ gì với chuyện này.
Phong Ánh Nguyệt vẫy tay với Nguyên Đản, Nguyên Đản chạy chậm tới trước mặt cô, vừa khéo bên cạnh Phong Ánh Nguyệt có cái ghế, vì thế Nguyên Đản ngồi xuống.
Nó cũng không nói lời nào, chỉ vùi đầu tự chơi.
Nói thật, nhìn quen mấy đứa nhỏ nghịch như quỷ ở đời sau, tính tình Nguyên Đản như thế khiến tim Phong Ánh Nguyệt sắp tan chảy.
Cô nhỏ giọng hỏi Nguyên Đản: "Muốn vào thành phố ở không?"
Nguyên Đản ngẩng đầu, trong đôi mắt to mang theo tò mò và hoang mang: "Ở phòng nhỏ trong tòa nhà cao cao kia ạ?"
Phòng nhỏ trong tòa nhà cao cao?
Nghĩ tới dáng vẻ nhà ngang, cùng với gian phòng chỉ mười lăm mét vuông, đúng là có hơi nhỏ.
Phong Ánh Nguyệt nén cười: "Đúng vậy, ở cùng mẹ và cha con."
Hai người ngủ chung xấu hổ lắm, thêm một thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-ac-doc-tra-thu-nam-chinh/3607539/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.