Chị dâu Triệu 2
Đường Văn Sinh ngồi ngay bàn ăn, trên bàn là hai bát mì, bên trong không chỉ có rau xanh giòn mà còn có một quả trứng gà luộc.
Anh cũng chẳng cầm đũa mà ngồi thật ngay ngắn chờ cô đến ăn chung.
"Không cần chờ em đâu." Phong Ánh Nguyệt lại càng ngại hơn.
Hôm nay dậy trễ thì không nói, còn để người ta phải chờ để ăn cơm sáng nữa.
"Ăn cùng đi." Đường Văn Sinh nói.
Phong Ánh Nguyệt cười, ngồi xuống cầm đũa ăn mì, sợi mì rất dai, bên trong có dầu mè, nước tương và cả hành, hương vị khá ngon.
Sau khi ăn mì xong, Phong Ánh Nguyệt nhận việc rửa chén nồi. Thật sự sẽ rất ngại nếu cô để cho người ta nấu cơm xong còn phải rửa chén.
Vậy mà Đường Văn Sinh vẫn giúp cô bê nồi sang rồi rửa chén cùng với cô.
Có hai thím cũng đang rửa chén ở đó, thấy vậy bèn trêu ghẹo.
"Đồng chí Tiểu Đường thương vợ quá ha."
"Đúng rồi đấy, nhìn là thấy hâm mộ rồi."
Hai người bị trêu ghẹo, một người thì đỏ tai, một người thì đỏ mặt.
Lúc quay trở về thì cửa nhà hàng xóm bên cạnh lại mở, lần này ngoài cô gái tóc ngắn ra thì còn có người con trai có cánh tay trái được băng bó lại.
Người con trai thấy bọn họ một người bưng chén đũa, một người bưng nồi thì bỗng cười lớn, tay phải không bị thương vỗ vào vai của Đường Tuyết Sinh: "Thằng nhóc này được đấy! Biết thương vợ cơ à?"
"Nói nhiều quá, có đi nữa không?"
Không đợi Đường Văn Sinh đáp lời, cô gái tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-ke-ac-doc-tra-thu-nam-chinh/3607526/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.