Tống Đình Thâm thấy Nguyễn Hạ không trả lời thì đặt điện thoại sang một bên và lại bắt đầu tập trung tinh thần làm việc. 
Thật ra đâu phải chỉ có Nguyễn Hạ bị vả vào mặt đâu. Tống Đình Thâm cũng có cảm giác như vậy. Trước đây, anh vẫn luôn nghĩ rằng điều quan trọng nhất trong cuộc đời của mình là Vượng Tử và sự nghiệp. Tất cả những chuyện khác đều chỉ có thể xếp phía sau, đều không đáng để anh phải nhọc tâm . Bây giờ thì …… 
Tống Đình Thâm nhéo nhéo sống mũi, tự giễu cười một tiếng. 
Thật đúng là hợp với câu nói kia của Lê Viễn Hàng. Không phải là không báo ứng chỉ là chưa đến thời điểm. 
Trong vô thức thì màn hình điện thoại của anh, ví của anh, kể cả bàn làm việc của anh toàn là ảnh của cô và Vượng Tử. Nhiều đến nỗi rốt cuộc là anh muốn nhìn Vượng Tử hay là cô cũng chỉ có mỗi anh biết mà thôi. 
Nguyễn Hạ không trả lời tin nhắn, một mặt là vì không biết nên đối mặt với lời tâm tình này của anh thế nào. Mặt khác thì là vì cô đang lướt xem trang web tuyển dụng. Cô vẫn muốn tìm một chút việc để làm. Nếu không cả ngày cứ ăn không ngồi rồi như vậy thì cũng rất không có ý nghĩa. Tuy rằng lúc trước công việc trong một tháng của cô cũng rất nhàn, nhưng mỗi ngày sắp xếp cũng rất hợp lý. Nói tóm lại là trong lòng cô vẫn cảm thấy cuộc sống bận rộn một chút thì sẽ càng an toàn, càng được đảm bảo. Nếu thật sự để cô làm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-cua-nhan-vat-phan-dien/1119580/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.