Biết được đối phương không phải có ý tán tỉnh mình, Nguyễn Hạ liền vui vẻ tán ngẫu cùng với người đàn ông lạ từ phong cảnh của hải đảo cho đến văn hoá con người nơi đây. Người đàn ông này hết sức là hài hước, không để cho bầu không khí tẻ nhạt, hắn chọc cho Nguyễn Hạ cuời đến không ngậm miệng lại được. Kiến thức của hắn hết sức sâu rộng nên mọi thứ từ nhỏ nhặt đến bình thường qua miệng hắn đều trở nên rất thú vị.
“Anh là giáo viên sao?” Nguyễn Hạ hỏi.
Người đàn ông ngạc nhiên một chút, sau đó mới trả lời: “Không phải, tôi là một doanh nhân.”
“Trông có vẻ không giống lắm.”
“Chỗ nào không giống?”
“Cảm thấy vậy.”
Máy bay vừa hạ cánh dừng lại, Nguyễn Hạ liền vội vàng khởi động điện thoại, nhắn tin cho Tống Đình Thâm bằng wechat: “Em đến nơi rồi!”
“Báo đến nơi an toàn cho bạn trai à?”
Nguyễn Hạ cầm điện thoại, đứng bên cạnh người đàn ông cười nói: “Không phải bạn trai mà là chồng tôi.”
“Chồng cô quả là một người may mắn.” Người đàn ông đứng đối diện với Nguyễn Hạ nói: “Hải đảo lớn như vậy, nói không chừng chúng ta sẽ có cơ hội gặp lại. Tạm biệt.”
Nguyễn Hạ nhìn hắn vẫy tay: “Tạm biệt.”
Bốn tiếng trên máy bay cũng không quá tẻ nhạt. May gặp được người thú vị, coi như một thu hoạch bất ngờ trong chuyến du lịch.
Bây giờ chưa tới hai giờ, đang là giờ nghỉ trưa, Tống Đình Thâm bật wechat lên với tốc độ rất nhanh: “Anh xem dự báo thấy tối nay hải đảo sẽ có mưa, em nhớ mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thanh-me-cua-nhan-vat-phan-dien/1119559/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.